《酬乐天赴江州路上见寄三首》拼音译文赏析

  • chóu
    tiān
    jiāng
    zhōu
    shàng
    jiàn
    sān
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • zài
    jīng
    chéng
    xīn
    jīn
    zài
    chǔ
    qiān
    shān
    dào
    xiǎn
    wàn
    yīn
    chén
    kuò
  • tiān
    shàng
    cān
    shāng
    shàng
    yuè
    zhōng
    tiān
    shēng
    chén
    mǎn
    wǎng
    luó
    shè
  • xīn
    yǒu
    huán
    cháng
    yǒu
    shéng
    jié
    yǒu
    jié
    jiě
    kaī
    yǒu
    huán
    xún
    xiē
  • shān
    yuè
    jìn
    jiāng
    hǎi
    sài
    jué
    hèn
    ruò
    kōng
    qióng
    nián
    chè
  • shēng
    qiáng
    xiāng
    tóng
    xiāng
    tóng
    huì
    xiāng
    bié
  • xiāng
    yáng
    rào
    xiàng
    qián
    zhù
    zhú
    suí
    huā
    yàn
    lái
    sòng
    cháo
    yún
  • wàn
    gān
    竿
    gāo
    miào
    zhú
    sān
    yuè
    tíng
    shù
    jūn
    shí
    jūn
    jīn
    huái
    怀
    chù
  • yǒu
    shēn
    yǒu
    bié
    fēng
    chén
    tóng
    jīn
    rén
    shì
    láo
    xīn
  • rén
    yǒu
    xiāng
    ěr
    shū
    zhòng
    rén
    cháo
    cháo
    níng
    shí
    yuàn
    jiàn
    jūn
  • jiàn
    chóu
    cháng
    zuò
    fēn
    yūn
    yuǎn
    xiāng
    shī
    zuò
    wàn
    yún
  • yún
    gāo
    fēng
    duō
    huì
    nán
    yīn
    tiān
    shàng
    yóu
    yǒu
    kuàng
    shàng
    shēn

原文: 昔在京城心,今在吴楚末。千山道路险,万里音尘阔。
天上参与商,地上胡与越。终天升沉异,满地网罗设。
心有无眹环,肠有无绳结。有结解不开,有环寻不歇。
山岳移可尽,江海塞可绝。离恨若空虚,穷年思不彻。
生莫强相同,相同会相别。
襄阳大堤绕,我向堤前住。烛随花艳来,骑送朝云去。
万竿高庙竹,三月徐亭树。我昔忆君时,君今怀我处。
有身有离别,无地无岐路。风尘同古今,人世劳新故。
人亦有相爱,我尔殊众人。朝朝宁不食,日日愿见君。
一日不得见,愁肠坐氛氲。如何远相失,各作万里云。
云高风苦多,会合难遽因。天上犹有碍,何况地上身。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。