《下第献所知三首》拼音译文赏析

  • xià
    xiàn
    suǒ
    zhī
    sān
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    shān
  • ǒu
    xiàng
    jiāng
    tóu
    bié
    diào
    děng
    xián
    jīng
    suì
    xīn
    weí
    jiào
    liù
    chǐ
    shòu
    xīn
  • wǎng
    shēn
    yōu
    shì
    feī
    qīng
    guì
    běn
    lái
    qiàn
    xiāo
    chù
    yǒu
    yīn
  • chūn
    fēng
    yòng
    xiāng
    cuī
    huí
    huā
    shí
    jiě
    guī
  • shí
    rén
    jiān
    qiǎo
    zhī
    jiāng
    duān
    zhuō
    shén
    .
    míng
    běn
    fēn
  • què
    gòng
    shuǐ
    yún
    céng
    yǒu
    qíng
    yìng
    liào
    jìn
    lái
    tiān
  • lián
    xīn
    jīn
    píng
    zhàng
    chūn
    láo
    weí
    jiě
  • shí
    nián
    shì
    fēng
    shǐ
    zhú
    zhū
    zhàn
    chǎng
    hǎi
    fēng
    yún
    nán
    huì
  • shēng
    gān
    dǎn
    kaī
    zhāng
    tuì
    退
    feī
    yīng
    chūn
    líng
    luò
    dǎo
    zhuō
    lóng
    mén
    miǎo
    máng
  • jīn
    cán
    zhī
    cán
    mìng
    xiào
    liáng

原文: 偶向江头别钓矶,等闲经岁与心违。虚教六尺受辛苦,
枉把一身忧是非。青桂本来无欠负,碧霄何处有因依。
春风不用相催促,回避花时也解归。
不识人间巧路岐,只将端拙泥神祇.与他名利本无分,
却共水云曾有期。大抵物情应莫料,近来天意也须疑。
自怜心计今如此,凭仗春醪为解颐。
十年磨镞事锋铓,始逐朱旗入战场。四海风云难际会,
一生肝胆易开张。退飞莺谷春零落,倒卓龙门路渺茫。
今日惭知也惭命,笑馀歌罢忽凄凉。



李山甫简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!