《虎丘寺殿前有古杉一本形状丑怪图之不尽…三百言以见志》拼音译文赏析

  • qiū
    diàn
    殿
    qián
    yǒu
    shān
    běn
    xíng
    zhuàng
    chǒu
    guài
    zhī
    jìn
    sān
    bǎi
    yán
    jiàn
    zhì
  • [
    táng
    ]
    xiū
  • zhòng
    yìng
    féng
    jìn
    lái
    suí
    è
    kuáng
    jiāng
    chù
    chī
    dǒu
    weì
    kaī
    shí
  • zhuō
    luò
    zhì
    qiāng
    gān
    chā
    shù
    zhī
    chū
    jīng
    zhuàn
    huó
    kuáng
    chī
  • jìn
    zhì
    yáo
    shòu
    zhēn
    róng
    xué
    shùn
    .
    shì
    néng
    qín
    chǒu
    hài
    shān
    .
  • zhuǎ
    yán
    wěn
    qiú
    shēn
    tuō
    làng
    chá
    tóu
    shuā
    zuǐ
    zhuī
  • fāng
    xiāng
    jìng
    lín
    cūn
    xià
    shì
    zhī
    gēn
    yìng
    zàng
    guǐ
    xiě
    lòu
    lóng
    .
  • niù
    shén
    xiǔ
    yōng
    nán
    shǔn
    kān
    zhì
  • zhù
    xuán
    yún
    sān
    xún
    heī
    shuò
    láng
    tóu
    g
    R
    shù
    chài
    weǐ
    jué
    luán
    chuī
  • zào
    féng
    xīn
    kaī
    zhōng
    rèn
    tái
    weí
    jiè
    xuǎn
    cóng
    zuò
    chuāng
  • pǐn
    liáo
    nián
    líng
    děng
    bǎo
    guī
    jiāng
    huái
    怀
    宿
    shān
    姿
  • weì
    dǎo
    fáng
    fēng
    chū
    jiāng
    èr
    shī
    shū
    míng
    běn
    tiě
    shì
    kàng
    quán
    shī
  • hái
    líng
    pīng
    yòu
    chí
    jiān
    yìng
    jùn
    wén
    dìng
    xiě
    b
    m
  • pán
    chóu
    líng
    chà
    téng
    xiāng
    jué
    chí
    qiāng
    yān
    hán
    g
    i
    niǎo
    jìng
  • weī
    yǎng
    chéng
    nán
    shí
    zhī
    hǎo
    shāo
    kàn
    kān
    gòng
    duō
  • guǎ
    zhū
    fāng
    xiào
    shēng
    zhòng
    lài
    zhōng
    tiān
    zhù
    weì
    weì
    yào
    shéng
    weí
  • jìn
    lái
    weí
    dāng
    chūn
    wán
    gēng
    shuí
    nián
    yòng
    zhí
    gòu
    tài
    píng

原文: 种日应逢晋,枯来必自隋。鳄狂将立处,螭斗未开时。
卓荦掷枪干,叉牙束戟枝。初惊蟉篆活,复讶獝狂痴。
劲质如尧瘦,贞容学舜黴.势能擒土伯,丑可骇山祇.
虎爪拏岩稳,虬身脱浪欹。槎头秃似刷,枿觜利于锥。
突兀方相胫,鳞皴夏氏胝。根应藏鬼血,柯欲漏龙漦.
拗似神荼怒,呀如猰貐饥。朽痈难可吮,枯瘇不堪治。
一炷玄云拔,三寻黑槊奇。狼头gR窣竖,虿尾掘挛垂。
目燥那逢爟,心开岂中铍。任苔为疥癣,从蠹作疮痍。
品格齐辽鹤,年龄等宝龟。将怀宿地力,欲负拔山姿。
未倒防风骨,初僵负贰尸。漆书明古本,铁室抗全师。
碨礧还无极,伶俜又莫持。坚应敌骏骨,文定写bm皮。
蟠屈愁凌刹,腾骧恐攫池。抢烟寒嶱gi,披茑静褵褷。
威仰诚难识,句芒恐不知。好烧胡律看,堪共达多期。
寡色诸芳笑,无声众籁疑。终添八柱位,未要一绳维。
尽日来唯我,当春玩更谁。他年如入用,直构太平基。



皮日休简介: 皮日休(834-902),字袭美,号鹿门子、间气布衣、醉吟先生,晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆”,今湖北天门人,汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作,著有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》等。