《太湖诗。包山祠》拼音译文赏析

  • tài
    shī
    bāo
    shān
  • [
    táng
    ]
    xiū
  • bái
    yún
    zuì
    shēn
    chù
    xiàng
    shè
    yíng
    yán
    táng
    cūn
    míng
    shuǐ
    diàn
    duō
    táo
    jiāng
  • u
    M
    bēng
    tuí
    qiáng
    huī
    rán
    fēng
    sòng
    shān
    guì
    xiāng
  • huì
    zhōu
    liú
    piāo
    dào
    liáng
    gōng
    weí
    jiàn
    mǐn
    kuáng
  • mìng
    zhuàn
    míng
    dǎo
    zhī
    shì
    shí
    huáng
    diàn
    ruò
    zài
    zhù
    yáng
  • chū
    miào
    weì
    bàn
    yún
    féng
    tán
    guāng
    g
    f
    diǎn
    shào
    jiàn
    shōu
    lín
    qiāng
  • rán
    shān
    jiā
    quǎn
    feì
    bái
    bàng
    gōng
    xīn
    shén
    zhì
    xiāng
    xiàng
    xuán
    huáng
  • yuàn
    zuò
    shū
    zòu
    zhī
    qióng
    cāng
    liú
    shén
    qiān
    wàn
    yǒng
    fēng
    jiāng

原文: 白云最深处,像设盈岩堂。村祭足茗粣,水奠多桃浆。
箘uM突古砌,薜荔绷颓墙。炉灰寂不然,风送杉桂香。
积雨晦州里,流波漂稻粱。恭惟大司谏,悯此如发狂。
命予传明祷,祗事实不遑。一奠若肸蚃,再祝如激扬。
出庙未半日,隔云逢澹光。gf々雨点少,渐收羽林枪。
忽然山家犬,起吠白日傍。公心与神志,相向如玄黄。
我愿作一疏,奏之于穹苍。留神千万祀,永福吴封疆。



皮日休简介: 皮日休(834-902),字袭美,号鹿门子、间气布衣、醉吟先生,晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆”,今湖北天门人,汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作,著有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》等。