《太湖诗。孤园寺(梁散骑常侍吴猛宅)》拼音译文赏析

  • tài
    shī
    yuán
    liáng
    sàn
    cháng
    shì
    měng
    zhái
  • [
    táng
    ]
    xiū
  • tǐng
    xiǎo
    qiě
    yuán
    dàng
    bái
    zhǐ
    yíng
    wǎn
    dào
    yuán
  • luó
    dǎo
    níng
    qīng
    yīn
    sōng
    mén
    zhàn
    cuì
    hán
    quán
    feī
    chī
    dǒu
    cāng
  • zhōng
    fàn
    zài
    shuǐ
    lóu
    tái
    yún
    yán
    biān
    míng
    w
    J
    shù
    miǎo
    duō
    feī
    .
  • xiāng
    shā
    mǎn
    yuàn
    luò
    fēng
    fàn
    jīn
    jìng
    zhuó
    bǎi
    xián
    náo
    nòng
    e
    b
    .
  • xiǎo
    diàn
    殿
    xūn
    xiāng
    jīng
    beì
    duō
    zhǐ
    lǎo
    sēng
    fāng
    míng
    zuò
    jiàn
    hái
    qiáng
  • zhǐ
    zhèng
    xiǎn
    jué
    lái
    dào
    xiān
    yán
    dòng
    shǔ
    huà
    zhēn
  • qìng
    yùn
    xǐng
    xián
    xīn
    chá
    xiāng
    níng
    hào
    chǐ
    齿
    jīn
    zhī
    jié
    beì
    zhuàn
    tán
    ěr
  • shǔ
    qīng
    jìng
    zhōng
    shēn
    zhǐ
    lián
    táo
    shì
    shēn
    liè
    dān
    tái
    weì
  • háo
    yuē
    shèng
    wén
    shī
    shì
    jīn
    dào
    yuán
    fáng
    chèng

原文: 艇子小且兀,缘湖荡白芷。萦纡泊一碕,宛到孤园寺。
萝岛凝清阴,松门湛虚翠。寒泉飞碧螭,古木斗苍兕。
钟梵在水魄,楼台入云肆。岩边足鸣wJ,树杪多飞鸓.
香莎满院落,风泛金靃靡。静鹤啄柏蠹,闲猱弄榅eb.
小殿熏陆香,古经贝多纸。老僧方瞑坐,见客还强起。
指兹正险绝,何以来到此。先言洞壑数,次话真如理。
磬韵醒闲心,茶香凝皓齿。巾之劫贝布,馔以栴檀饵。
数刻得清净,终身欲依止。可怜陶侍读,身列丹台位。
雅号曰胜力,亦闻师佛氏。今日到孤园,何妨称弟子。



皮日休简介: 皮日休(834-902),字袭美,号鹿门子、间气布衣、醉吟先生,晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆”,今湖北天门人,汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作,著有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》等。