《太湖诗。缥缈峰》拼音译文赏析

  • tài
    shī
    piǎo
    miǎo
    fēng
  • [
    táng
    ]
    xiū
  • tóu
    dài
    huá
    yáng
    mào
    shǒu
    zhǔ
    xià
    qióng
    qīng
    chén
    peí
    dào
    lái
    shàng
    piǎo
    miǎo
    fēng
  • dài
    lòu
    xiù
    yào
    màn
    yún
    xún
    鹿
    zōng
    shí
    jīng
    q
    0
    p
    0
    shǔ
    feī
    shàng
    qiān
    zhàng
    sōng
  • cuì
    neì
    yǒu
    shì
    kòu
    zhī
    e
    G
    c
    P
    .
    xué
    xià
    chè
    hǎi
    shì
    zhī
    hán
    hóng
    鸿
  • xiē
    yǒu
    jiā
    yuán
    weī
    juàn
    róng
    dào
    jué
    dǐng
    niǎo
    chuān
    穿
    fán
    lóng
  • dǎo
    hǎi
    shēn
    líng
    tiān
    fēng
    zhòng
    xiù
    diǎn
    jìn
    fāng
    jiē
    yuán
    qióng
  • jiāng
    qīng
    luó
    zài
    míng
    yuè
    zhōng
    piàn
    bái
    zuò
    yuè
    fēn
    lán
    weí
    gōng
  • zhèn
    yǐn
    yǐn
    shēng
    dōng
    leí
    kuáng
    diàn
    jiāng
    hóng
  • diǎn
    jīn
    hōng
    xià
    kōng
    bào
    guāng
    yún
    shǎn
    fǎng
    仿
    gèn
    tiān
    lóng
  • lián
    quán
    bǎi
    zhàng
    weǐ
    xià
    zhī
    hóng
    weí
    xuě
    shān
    zhāo
    huí
    tōng
  • shí
    què
    c
    s
    xià
    suì
    héng
    sōng
    shén
    liàng
    jué
    jǐng
    yóu
    nán
    qióng
  • zhàng
    xià
    fǎn
    zhào
    jiàn
    wén
    xiān
    guān
    zhōng
    yān
    yún
    tián
    xīn
    xiōng
  • jìng
    weì
    dāng
    shēng
    qiě
    huān
    féng
    rán
    tiān
    jué
    bài
    tài
    gōng

原文: 头戴华阳帽,手拄大夏筇。清晨陪道侣,来上缥缈峰。
带露嗅药蔓,和云寻鹿踪。时惊q0p0鼠,飞上千丈松。
翠壁内有室,叩之虚eGcP.古穴下彻海,视之寒鸿濛。
遇歇有佳思,缘危无倦容。须臾到绝顶,似鸟穿樊笼。
恐足蹈海日,疑身凌天风。众岫点巨浸,四方接圆穹。
似将青螺髻,撒在明月中。片白作越分,孤岚为吴宫。
一阵叆叇气,隐隐生湖东。激雷与波起,狂电将日红。
礊礊雨点大,金髇轰下空。暴光隔云闪,仿佛亘天龙。
连拳百丈尾,下拔湖之洪。捽为一雪山,欲与昭回通。
移时却cs下,细碎衡与嵩。神物谅不测,绝景尤难穷。
杖策下返照,渐闻仙观钟。烟波濆肌骨,云壑阗心胸。
竟死爱未足,当生且欢逢。不然把天爵,自拜太湖公。



皮日休简介: 皮日休(834-902),字袭美,号鹿门子、间气布衣、醉吟先生,晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆”,今湖北天门人,汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作,著有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》等。