《二游诗。徐诗》拼音译文赏析

  • èr
    yóu
    shī
    shī
  • [
    táng
    ]
    xiū
  • dōng
    wǎn
    weí
    zhù
    xìng
    dài
    jiē
    jùn
    zhé
    qiáng
    xué
    míng
    shēng
    jìn
    jiē
  • weí
    fāng
    zhōu
    lái
    qīng
    cāo
    chèng
    lǐn
    liè
    weí
    xiě
    fén
    duō
    yún
    qīng
    fèng
    jué
  • xuān
    háo
    ruò
    fēng
    yǎn
    zhǐ
    guāng
    yuè
    zhá
    zhǐ
    pián
    wàn
    tōng
    pái
    weì
  • lóu
    chuán
    ruò
    xià
    zài
    dié
    e
    J
    .
    zhuàn
    zòng
    héng
    mén
    .
  • piǎo
    náng
    qīng
    xiāng
    yīn
    xiě
    weí
    gòu
    jiāng
    yòng
    jué
  • chóng
    tōng
    hóu
    yìn
    guì
    què
    quán
    shī
    jié
    cān
    qīng
    dào
    chéng
    jiā
    néng
    jiè
    jié
  • cháo
    tián
    wàn
    cǎo
    shí
    .
    weī
    huàn
    néng
    guī
    lái
    zuò
  • bǎo
    wàn
    juàn
    shū
    shǒu
    shèn
    xiè
    niàn
    céng
    xīn
    xiāng
    féng
    jiān
    bié
  • yǐn
    zhī
    kàn
    bǎo
    rèn
    qióng
    yuè
    zhóu
    xián
    cuì
    tián
    qiān
    hóng
    zhé
  • jiě
    dài
    xiāng
    juàn
    kaī
    guì
    xiè
    zhěn
    jiān
    shí
    fēng
    rèn
    gòng
    sōng
    chuāng
    jiē
  • xuān
    shǔ
    biān
    kàn
    jìn
    chè
    huò
    xié
    guī
    xiè
    huò
    chuān
    穿
    lín
  • qiè
    guò
    tài
    fēng
    bào
    宿
    zhī
    xíng
    xuě
    weì
    xīng
    fēn
    háo
  • jiǎn
    chú
    yōu
    sǒu
    dàng
    xuán
    weī
    xué
    hǎi
    zhèng
    kuáng
    tóu
    xiàng
    zhōng
    b
    K
    .
  • shèng
    rén
    huàn
    xué
    chuī
    jiè
    yóu
    weí
    qiè
    gǒu
    meì
    jīn
    shū
    yīn
    gòng
    f
    w
    .
  • zhī
    jīng
    shǐ
    yǒu
    yōng
    zhá
    kuàng
    wén
    jiè
    zhī
    céng
    chuò
  • rèn
    shí
    mǒu
    kāng
    dào
    gǒu
    guāng
    wén
  • zhú
    qīng
    kān
    shā
    chóng
    hǎo
    jié
    néng
    yíng
    jiān
    liǎng
    biàn
    便
    chóu
  • yǒu
    jìng
    gǒu
    róng
    wén
    zhī
    jiān
    huì
    dōng
    gāo
    nòu
    yān
    nán
    lǐng
    weī
    jué
  • xiè
    jūn
    gōng
    chē
    wén
    shè

原文: 东莞为著姓,奕代皆隽哲。强学取科第,名声尽孤揭。
自为方州来,清操称凛冽。唯写坟籍多,必云清俸绝。
宣毫利若风,剡纸光与月。札吏指欲胼,万通排未阕。
楼船若夏屋,欲载如垤eJ.转徙入吴都,纵横碍门闑.
缥囊轻似雾,缃帙殷于血。以此为基构,将斯用贻厥。
重于通侯印,贵却全师节。我爱参卿道,承家能介洁。
潮田五万步,草屋十馀楶.微宦不能去,归来坐如刖。
保兹万卷书,守慎如羁绁。念我曾苦心,相逢无间别。
引之看秘宝,任得穷披阅。轴闲翠钿剥,签古红牙折。
帙解带芸香,卷开和桂屑。枕兼石锋刃,榻共松疮疖。
一卧寂无喧,数编看尽彻。或携归廨宇,或把穿林樾。
挈过太湖风,抱宿支硎雪。如斯未星纪,悉得分毫末。
翦除幽僻薮,涤荡玄微窟。学海正狂波,予头向中bK.
圣人患不学,垂诫尤为切。苟昧古与今,何殊喑共fw.
昔之慕经史,有以佣笔札。何况遇斯文,借之不曾辍。
吾衣任縠纑,吾食某糠核。其道苟可光,斯文那自伐。
何竹青堪杀,何蒲重好截。如能盈兼两,便足酬饥渴。
有此竞苟荣,闻之兼可哕。东皋耨烟雨,南岭提薇蕨。
何以谢徐君,公车不闻设。



皮日休简介: 皮日休(834-902),字袭美,号鹿门子、间气布衣、醉吟先生,晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆”,今湖北天门人,汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作,著有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》等。