《送人登第东归》拼音译文赏析

  • sòng
    rén
    dēng
    dōng
    guī
  • [
    táng
    ]
    liú
    jià
  • xué
    dào
    fǎn
    qiú
    jiàn
    zhě
    nán
    jiàn
    shī
    weì
    shí
    jūn
    shēng
    jiàn
    ān
    qián
  • hǎi
    pàn
    jiā
    zhōng
    nán
    chéng
    shān
    shī
    suī
    yóu
    mìng
    shì
    duō
    xiǎn
    jiān
  • huáng
    zhuī
    fēng
    wén
    bǐng
    xián
    shí
    weí
    jūn
    guǒ
    zài
    jiǎ
    jiān
  • wǎn
    duō
    zǎo
    guì
    shì
    xián
    weí
    rán
    yán
    què
    shào
    suī
    bìng
    xīn
    qiě
    ān
  • suǒ
    qīng
    míng
    lěng
    zào
    xīn
    yān
    gāo
    qíng
    lǎn
    xíng
    huā
    shèng
    qián
  • guī
    chéng
    yān
    liú
    zhǐ
    dào
    tián
    yuán
    xiāng
    láo
    lín
    shú
    shuāng
    qiān
    zhū
    fán
  • kěn
    cháng
    ān
    lún
    shī
    fēng
    xuě
    hán

原文: 学古既到古,反求鉴者难。见诗未识君,疑生建安前。
海畔岂无家,终难成故山。得失虽由命,世途多险艰。
我皇追古风,文柄付大贤。此时如为君,果在甲科间。
晚达多早贵,举世咸为然。一夕颜却少,虽病心且安。
所居似清明,冷灶起新烟。高情懒行乐,花盛仆马前。
归程不淹留,指期到田园。香醪四邻熟,霜橘千株繁。
肯忆长安夜,论诗风雪寒。



刘驾简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!