《和王郎中召看牡丹》拼音译文赏析

  • wáng
    láng
    zhōng
    zhào
    kàn
    dān
  • [
    táng
    ]
    yáo
  • dié
    è
    xiāng
    chóng
    shāo
    lán
    zhào
    kōng
    yán
    姿
    cháo
    jǐng
    zuì
    yàn
    wǎn
    yān
    zhōng
  • zhà
    guài
    xiá
    lín
    hái
    zhú
    chū
    lóng
    rào
    xíng
    jīng
    zuò
    jiào
    hóng
  • yīn
    kaī
    fán
    duǒ
    xiāng
    nóng
    cóng
    cái
    xiāo
    yàng
    rǎn
    níng
    tóng
  • nèn
    weì
    rén
    kàn
    sǔn
    xiān
    chóu
    zhì
    róng
    chán
    juān
    hán
    宿
    lòu
    làn
    màn
    chūn
    fēng
  • zòng
    shǎng
    jīn
    qíng
    xián
    yín
    jǐng
    tōng
    lái
    guī
    jìn
    lǎn
    yīng
    liàn
    qióng
  • wàn
    zhēn
    qiān
    jīn
    mǎi
    chōng
    jīn
    nán
    gēng
    yǒu
    zòng
    yǒu
    zài
    xiān
    gōng

原文: 葩叠萼相重,烧栏复照空。妍姿朝景里,醉艳晚烟中。
乍怪霞临砌,还疑烛出笼。绕行惊地赤,移坐觉衣红。
殷丽开繁朵,香浓发几丛。裁绡样岂似,染茜色宁同。
嫩畏人看损,鲜愁日炙融。婵娟涵宿露,烂熳抵春风。
纵赏襟情合,闲吟景思通。客来归尽懒,莺恋语无穷。
万物珍那比,千金买不充。如今难更有,纵有在仙宫。



姚合简介: 姚合,陕州硖石人,生卒年均不详,约唐文宗太和中前后在世,以诗名,登元和十一年(公元八一六年)进士第,初授武功主簿,人因称为姚武功,调富平、万年尉,宝历中(公元八二六年左右)历监察御史,户部员外郎,出任荆、杭二州刺史,后为给事中,陕、虢观察使,与马戴、费冠卿、殷尧藩、张籍游、李频师事之,诗与贾岛齐名,号称“姚、贾”,仕终秘书监,合著有诗集十卷,《新唐书艺文志》及选王维、祖咏等十八人诗,为极玄集一卷,又摭古人诗联,叙其措意,各有体要,撰诗例一卷(均《唐才子传》),并传于世。