《和李补阙曲江看莲花》拼音译文赏析

  • jiāng
    kàn
    lián
    huā
  • [
    táng
    ]
    yáo
  • lòu
    yíng
    shǔ
    zhuó
    zhuó
    tián
    tián
    zhà
    jiàn
    shén
    yìng
    hài
    pín
    lái
    yǎn
    shàng
    diān
  • guāng
    níng
    zhū
    yǒu
    yàn
    huǒ
    yān
    fěn
    huáng
    ruǐ
    xīn
    chóng
    qián
  • qiū
    zhuàn
    wǎn
    xiān
    zuì
    yàn
    hān
    qiān
    duǒ
    chóu
    hóng
    chuān
  • 绿
    jīng
    è
    zhèng
    cuì
    mǎn
    fáng
    yuán
    dàn
    yùn
    hái
    shū
    zhòng
    fán
    yīng
    rán
  • gāo
    míng
    yóu
    yàn
    shàng
    zhēng
    xiān
    jǐng
    qīng
    fāng
    jiǔ
    huái
    怀
    nóng
    cǎi
    jiān
  • hǎi
    xiá
    níng
    yǒu
    tài
    shǔ
    jǐn
    chéng
    yán
    zhì
    yìng
    xiāo
    bìng
    sēng
    lái
    shàn
  • xiǎo
    duō
    lín
    shuǐ
    zhī
    bàng
    mián
    jīn
    míng
    shā
    zhǔ
    dēng
    宿
    chuán
  • fēng
    jīng
    cóng
    zhà
    yǐng
    weī
    piān
    cǎi
    shāo
    qíng
    yīn
    姿
    xié
    quán
  • huà
    gōng
    tóu
    fěn
    gōng
    huā
    tián
    niǎo
    liàn
    jīng
    nán
    fēng
    tōu
    kùn
    qián
  • rào
    xíng
    xiāng
    làn
    màn
    zhé
    zèng
    chán
    mián
    shuí
    jiāng
    nán
    fēng
    liú
    guǎn
    xián

原文: 露荷迎曙发,灼灼复田田。乍见神应骇,频来眼尚颠。
光凝珠有蒂,焰起火无烟。粉腻黄丝蕊,心重碧玉钱。
日浮秋转丽,雨洒晚弥鲜。醉艳酣千朵,愁红思一川。
绿茎扶萼正,翠菂满房圆。淡晕还殊众,繁英得自然。
高名犹不厌,上客去争先。景逸倾芳酒,怀浓习彩笺。
海霞宁有态,蜀锦不成妍。客至应消病,僧来欲破禅。
晓多临水立,夜只傍堤眠。金似明沙渚,灯疑宿浦船。
风惊丛乍密,鱼戏影微偏。秾彩烧晴雾,殷姿缬碧泉。
画工投粉笔,宫女弃花钿。鸟恋惊难起,蜂偷困不前。
绕行香烂熳,折赠意缠绵。谁计江南曲,风流合管弦。



姚合简介: 姚合,陕州硖石人,生卒年均不详,约唐文宗太和中前后在世,以诗名,登元和十一年(公元八一六年)进士第,初授武功主簿,人因称为姚武功,调富平、万年尉,宝历中(公元八二六年左右)历监察御史,户部员外郎,出任荆、杭二州刺史,后为给事中,陕、虢观察使,与马戴、费冠卿、殷尧藩、张籍游、李频师事之,诗与贾岛齐名,号称“姚、贾”,仕终秘书监,合著有诗集十卷,《新唐书艺文志》及选王维、祖咏等十八人诗,为极玄集一卷,又摭古人诗联,叙其措意,各有体要,撰诗例一卷(均《唐才子传》),并传于世。