《文祝延二阕》拼音译文赏析

  • wén
    zhù
    yán
    èr
  • [
    táng
    ]
    shěn
    zhī
  • mǐn
    shān
    zhī
    háng
    háng
    shuǐ
    péng
    péng
    tūn
    huāng
    bào
    xiāng
    dié
    céng
  • téng
    qīng
    hún
    cháo
    hūn
    shén
    shēng
    zhōng
    zhái
    yōu
    níng
    shān
    huì
    shuǐ
  • chù
    duān
    zhuō
    xià
    ér
    wàng
    rén
    zhī
    cóng
    rén
    zhī
    suǒ
    shì
  • pān
    qīng
    míng
    kòu
    fǎng
    仿
    mín
    qīng
    yuàn
    tīng
    chéng
    chén
    suǒ
    dāng
  • hóu
    lín
    ēn
    guāng
    zhào
    dǎo
    tiān
    huì
    liú
    qiě
    kāng
  • gōng
    wén
    hóu
    yǐn
    shí
    shī
    cháng
    mín
    yíng
    yōu
    xīn
    chuāng
    bǎo
    zhī
    hóu
    yóu
    yǒu
  • shén
    yǒu
    yīn
    tuō
    hóu
    zhī
    yàng
    guī
    hóu
    zhī
    duō
  • qún
    beī
    qín
    zhī
    gōng
    jié
    jiàn
    zhēn
    méng
    shān
    zhú
    yòu
    weí
    shén
  • zài
    chuī
    yīn
    tóng
    náo
    náo
    suī
    zhāng
    zhī
    gài
    xià
  • yún
    chuī
    weí
    weí
    mín
    jiāng
    ān
    weí
    hóu
    zhī
    kāng
    xīn
  • yáo
    pán
    liè
    shén
    shén
    bǎi
    huáng
    jiàng
    .
  • yòu
    chí
    zuǒ
    rén
    tài
    xiū
    suì
    tiāo
    miǎo
    diào
    dān
    hán
    qióng
    jiā
    xiào
  • xīn
    pào
    shān
    fán
    àn
    dòu
    jué
    àng
    guǒ
    zhí
    yòu
  • qiū
    yún
    qīng
    zuì
    liú
    róng
    guāng
    xuàn
    xiù
    xiáng
  • dèng
    níng
    lǎn
    huí
    yáng
    shén
    huān
    jiǔ
    yún
    yāng
    wàng
    hóu
    zūn
    shǎng
    shì
  • cháo
    jià
    nuò
    bǎo
    peì
    qiān
    hán
    xián
    sēn
    dào
    shén
    xuān
  • weí
    hóu
    zhī
    kāng
    yóu
    suì
    yòu
    weí
    chóu
    shén

原文: 闽山之杭杭兮水堋堋,吞荒抱大兮香叠层。
腾气清浑兮朝昏,神生其中兮宅幽凝。居如山兮惠如水,
处端卓兮赴下而忘鄙。集人之祈兮从人之所市,
攀清明兮叩仿佛。我民清兮期吉日,愿听诚兮陈所当。
侯临我兮恩如光,照导兮天覆。惠流吾兮乐且康,
恭闻侯兮饮食失常。民萦忧兮心苦疮,饱我之饥兮侯由有谷。
神有泽兮宜荫沃,脱侯之恙兮归侯之多福。
群卑勤之恭洁兮,鉴贞盟乎山竹。(右一阕为祈神)。
兕载吹兮音咿咿,铜铙呶兮睋呼眓睢。樟之盖兮麓下,
云垂幄兮为帷。合吾民兮将安,维吾侯之康兮乐欣。
肴盘列兮答神,神摆渔篁兮降拂窣窣.
右持妓兮左夫人,态修邃兮佻眇。调丹含琼兮瑳佳笑,
馨炮膻燔兮溢按豆。爵盎无虚兮果摭杂佑,
秋云清醉兮流融光。巫裾旋兮觋袖翔,
瞪虚凝兮览回杨。语神欢兮酒云央,望吾侯兮遵赏事。
朝马驾兮搦宝辔,千弭函弦兮森道骑。吾何乐兮神轩,
维侯之康兮居游自遂。(右一阕为酬神)。



沈亚之简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!