《咏欧阳行周事》拼音译文赏析

  • yǒng
    ōu
    yáng
    xíng
    zhōu
    shì
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiǎn
  • yǒu
    西
    beǐ
    zhú
    tài
    yuán
    tài
    yuán
    yǒu
    jiā
    rén
    shén
    yàn
    zhào
    xíng
    yún
  • zuò
    shàng
    zhuàn
    héng
    liú
    guāng
    zhù
    jūn
    jūn
    dàng
    yàng
    xiāng
    jiāo
    huān
  • dìng
    qíng
    feī
    jié
    niàn
    shì
    qīng
    shān
    shēng
    biàn
    zhōng
    chéng
    jiān
    yán
  • weí
    tài
    xué
    shǔ
    beǐ
    guān
    zhōng
    xiāng
    cóng
    yán
    chéng
    xiàn
    jūn
    mén
  • bái
    tóng
    jūn
    weì
    rén
    rén
    wén
    lǒng
    tóu
    shuǐ
    zuò
    zuò
    dōng
    西
    fēn
  • jīng
    cháng
    qiān
    jié
    leì
    yǎn
    shuāng
    hūn
    běn
    jīng
    shī
    huí
    xiāng
    zhuī
    pān
  • 宿
    yuē
    shǐ
    guaī
    yōu
    chán
    mián
    gāo
    ruò
    huáng
    weī
    bìn
    chán
  • xiān
    shǒu
    zhěng
    jiǎn
    dāo
    duàn
    gēn
    róu
    qíng
    tuō
    shì
    ér
    weí
    suǒ
    huān
  • suǒ
    huān
    shǐ
    使
    zhě
    lái
    shì
    ér
    yīn
    qián
    leì
    shēn
    chéng
    weí
    zhuàn
  • fēng
    lái
    zèng
    jūn
    yuàn
    yán
    weì
    qióng
    quán
    shǐ
    使
    zhě
    huí
    mìng
    chí
    chí
    beī
    suān
  • zhān
    shēng
    yán
    xuàn
    dǎo
    zǒu
    yíng
    mén
    cháng
    guì
    tīng
    weì
    jīng
    shāng
    lián
    lián
  • yǐn
    shí
    xīn
    bǎi
    qiān
    duān
    jīn
    qíng
    kōng
    jīng
    shuǎng
    dàn
    cán
  • zaī
    hào
    rán
    kuì
    sàn
    guī
    huà
    yuán
    duǎn
    shēng
    suī
    bié
    cháng
    nán
  • shuāng
    hún
    zhōng
    huì
    liǎng
    jiàn
    suì
    wān
    yán
    zhàng
    zǎo
    tōng
    tuō
    qiǎo
    xiào
    ān
    néng
    gān
  • fáng
    shēn
    běn
    jié
    yóu
    hái
    hòu
    shēng
    shěn
    shěn
    sāng
    zhēn

原文: 有客西北逐,驱马次太原。太原有佳人,神艳照行云。
座上转横波,流光注夫君。夫君意荡漾,即日相交欢。
定情非一词,结念誓青山。生死不变易,中诚无间言。
此为太学徒,彼属北府官。中夜欲相从,严城限军门。
白日欲同居,君畏仁人闻。忽如陇头水,坐作东西分。
惊离肠千结,滴泪眼双昏。本达京师回,贺期相追攀。
宿约始乖阻,彼忧已缠绵。高髻若黄鹂,危鬓如玉蝉。
纤手自整理,剪刀断其根。柔情托侍儿,为我遗所欢。
所欢使者来,侍儿因复前。抆泪取遗寄,深诚祈为传。
封来赠君子,愿言慰穷泉。使者回复命,迟迟蓄悲酸。
詹生喜言旋,倒履走迎门。长跪听未毕,惊伤涕涟涟。
不饮亦不食,哀心百千端。襟情一夕空,精爽旦日残。
哀哉浩然气,溃散归化元。短生虽别离,长夜无阻难。
双魂终会合,两剑遂蜿蜒。丈夫早通脱,巧笑安能干。
防身本苦节,一去何由还。后生莫沈迷,沈迷丧其真。



孟简简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!