《喜弟淑再至为长歌》拼音译文赏析

  • shū
    zài
    zhì
    weí
    cháng
  • [
    táng
    ]
  • qián
    nián
    bié
    shí
    qiū
    jiǔ
    yuè
    bái
    lòu
    chuī
    shuāng
    jīn
    chuī
    liè
    hóng
    鸿
    bié
    yǐng
    chū
    fēn
  • leì
    xiù
    shuāng
    huī
    xīn
    gěng
    bié
    lái
    yīn
    shū
    nán
    yuè
    zhī
  • shān
    é
    é
    tiān
    pěng
    pái
    kōng
    qiān
    wàn
    chǐ
    shè
    bǎng
    cháng
    gāo
    shì
    míng
  • shí
    táng
    meǐ
    yún
    shān
    běn
    kaī
    yún
    shān
    zhù
    ǒu
    weí
    míng
    xiāng
    yíng
  • xīn
    shí
    nián
    xiū
    wén
    shè
    shān
    zhōng
    piān
    yōu
    shí
    hún
    mèng
    guī
  • jiào
    lái
    zài
    lín
    zhōng
    mián
    zuó
    tíng
    qián
    què
    guǒ
    jīn
    cháo
    ěr
    lái
  • yín
    xíng
    shí
    piān
    jìn
    shuō
    jiāng
    nán
    shǔ
    qiān
    lián
    xiōng
    jīn
    rén
  • gòng
    yíng
    jiā
    shàng
    pín
    suī
    rán
    lǐn
    jiù
    zhōng
    zǒng
    miǎn
    cháng
  • cháng
    xiōng
    nián
    shào
    céng
    luò
    tuō
    jiàn
    shā
    chǎng
    suí
    weì
    huò
    kǒu
    suī
    tán
    zhōu
    wén
  • huái
    怀
    zhōng
    shè
    sūn
    lüè
    xiōng
    shēng
    néng
    jié
    xià
    liú
    yíng
    dōng
    yìng
    xuě
  • feī
    lún
    è
    zhì
    shuāng
    gēng
    jiào
    lín
    quán
    xīn
    tiě
    sān
    zhī
    xiōng
    gēng
  • áng
    áng
    qīng
    yún
    zhì
    xià
    kàn
    jīn
    kěn
    dào
    wáng
    hóu
    shēn
    guì
  • què
    chóu
    qīng
    gān
    shí
    gāo
    zōng
    rén
    zhī
    tǎng
    féng
    gǎn
    rán
    nuò
  • néng
    wàn
    liú
    qīng
    guī
    niàn
    ěr
    nián
    lái
    fāng
    èr
    shí
    néng
  • juàn
    zhōng
    luò
    xīng
    hàn
    yáo
    dòng
    dān
    líng
    guǐ
    shén
    juē
    liú
    làng
    xīn
    zuì
    kuáng
  • shí
    nián
    xué
    jiàn
    féng
    shí
    kāng
    xīn
    zhōng
    jiě
    shì
    shù
    shì
    jiān
    tán
    xiào
    duō
    xiāng
    fáng
  • guǎng
    广
    hǎi
    qīng
    shān
    shū
    weì
    féng
    zhù
    gāo
    lóu
    hái
    zuì
    宿
    cháo
    zǒu
    ān
    gōng
    shàng
  • táo
    lìng
    biān
    jìn
    lái
    shī
    shū
    kuàng
    beì
    shí
    liú
    xiāng
    fàng
  • yún
    téng
    làng
    zǒu
    shì
    weì
    shuaī
    fēng
    yāo
    néng
    zhàng
    sòng
    ěr
    weí
    wén
    shū
    shí
  • guì
    cóng
    zhuàn
    xiōng
    ruò
    dào
    nán
    jiàn
    xiāo
    huì
    dài
    tóng
    pān

原文: 前年别时秋九月,白露吹霜金吹烈。离鸿一别影初分,
泪袖双挥心哽咽。别来几度得音书,南岳知□□□□。
庐山峨峨倚天碧,捧排空崖千万尺。社榜长题高士名,
食堂每记云山迹。我本开云此山住,偶为名利相萦误。
自负心机四十年,羞闻社客山中篇。忧时魂梦忆归路,
觉来疑在林中眠。昨日亭前乌鹊喜,果得今朝尔来此。
吾吟行路五十篇,尽说江南数千里。自怜兄弟今五人,
共萦儒素家尚贫。虽然廪饩各不一,就中总免拘常伦。
长兄年少曾落托,拔剑沙场随卫霍。口里虽谭周孔文,
怀中不舍孙吴略。次兄一生能苦节,夏聚流萤冬映雪。
非论疾恶志如霜,更觉临泉心似铁。第三之兄更奇异,
昂昂独负青云志。下看金玉不如泥,肯道王侯身可贵。
却愁清逸不干时,高踪大器无人知。倘逢感激许然诺,
必能万古留清规。念尔年来方二十,夙夜孜孜能独立。
卷中笔落星汉摇,洞里丹灵鬼神泣。嗟余流浪心最狂,
十年学剑逢时康。心中不解事拘束,世间谈笑多相妨。
广海青山殊未足,逢著高楼还醉宿。朝走安公枥上驹,
暮伦陶令篱边菊。近来诗思殊无况,苦被时流不相放。
云腾浪走势未衰,鹤膝蜂腰岂能障。送尔为文殊不识,
贵从一一传胸臆。若到湖南见紫霄,会须待我同攀陟。



李渤简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!