《郡斋卧疾赠昼上人》拼音译文赏析

  • jùn
    zhaī
    zèng
    zhòu
    shàng
    rén
  • [
    táng
    ]
  • peí
    hàn
    shēn
    lún
    qióng
    wén
    fēng
    sāo
    hòu
    gōng
    rán
  • wǎn
    fāng
    wài
    yǒu
    tàn
    jīng
    wěn
    nán
    beǐ
    zōng
    zhòu
    gōng
    shàn
  • yóu
    míng
    xìng
    rǎn
    xíng
    zhēn
    bái
    suí
    shùn
    lìng
    jiě
    yán
    fāng
  • shuǐ
    yàng
    qīng
    shān
    héng
    cén
    hán
    zhū
    yùn
    jià
    chóng
    shuāng
    nán
    jīn
  • yào
    cǎi
    qīng
    liú
    yīn
    shāng
    shēng
    chǔ
    diào
    diào
    qiè
    yáo
    qín
  • shān
    weí
    gāo
    shuǐ
    weí
    shēn
    wàn
    jǐng
    yǒu
    xiàng
    yún
    běn
    xīn
  • zhòng
    shēng
    tóng
    yǒu
    qīng
    xiǎng
    zhòng
    ěr
    líng
    zhōng
    yǒu
    zhēn
    shǎng
  • gāo
    jié
    rén
    cāo
    huái
    怀
    suǒ
    yǎng
    jūn
    bīng
    xuě
    姿
    yín
    zhì
    xiǎng
  • cháng
    yín
    liǔ
    yùn
    shī
    tiáo
    jiǔ
    xiāng
    dǎi
    yuǎn
    weí
    jùn
    zhōu
    fāng
    cǎo
    shuaī
  • féng
    shī
    nián
    cháng
    zhí
    bìng
    róng
    leí
    gòng
    huà
    shēng
    liáo
    yòng
    xīn

原文: 夙陪翰墨徒,深论穷文格。丽则风骚后,公然我词客。
晚依方外友,极理探精赜。吻合南北宗,昼公我禅伯。
尤明性不染,故我行贞白。随顺令得解,故我言芳泽。
霅水漾清浔,吴山横碧岑。含珠复蕴玉,价重双南金。
的皪曜奇彩,凄清流雅音。商声发楚调,调切谱瑶琴。
吴山为我高,霅水为我深。万景徒有象,孤云本无心。
众木岂无声,椅桐有清响。众耳岂不聆,钟期有真赏。
高洁古人操,素怀夙所仰。觌君冰雪姿,祛我淫滞想。
常吟柳恽诗,苕浦久相思。逮此远为郡,蘋洲芳草衰。
逢师年腊长,值我病容羸。共话无生理,聊用契心期。



于頔简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!