《上官昭容书楼歌》拼音译文赏析

  • shàng
    guān
    zhāo
    róng
    shū
    lóu
  • [
    táng
    ]
    wēn
  • hàn
    jiā
    jié
    táng
    zhāo
    róng
    gōng
    shī
    néng
    qiān
    zài
    tóng
    yán
    cái
    shì
    tiān
    zhēn
  • zhàng
    shèng
    rén
    lán
    xián
    shì
    zòng
    yōu
    yóu
    nòng
    wén
  • lóu
    bǎo
    jià
    zhōng
    tiān
    jiān
    wàn
    juàn
    shuǐ
    jīng
    biān
    绿
    tián
    zhóu
  • yún
    dǎo
    zhǐ
    huáng
    jīn
    shū
    fēng
    chuī
    huā
    lòu
    qīng
    shí
    chuāng
    gāo
    guà
    hóng
    xiāo
    weí
  • xiāng
    náng
    shèng
    yān
    xiù
    jié
    luò
    cuì
    àn
    qīng
    liú
    yín
    xiào
    juàn
    zhōng
  • jiǎo
    jiǎo
    yuān
    yán
    yíng
    cǎi
    hàn
    luán
    huí
    gěng
    liáo
    tiān
    yún
  • yún
    xīn
    yōu
    zaī
    jìng
    shēn
    zhuàn
    zuò
    cuī
    jīn
    zhū
    shēng
    duàn
  • yáo
    jiē
    shēng
    qīng
    tái
    qīng
    tái
    kōng
    guān
    céng
    qún
    shān
  • shén
    xiān
    yǎo
    mǎn
    rén
    jiān
    jūn
    jiàn
    luò
    yáng
    nán
    shì
    mài
    shū
  • yǒu
    rén
    mǎi
    yán
    shén
    zhǐ
    shàng
    xiāng
    duō
    chéng
    zhāo
    róng
    chù
    yóu
    fēn
    míng
  • lìng
    rén
    chóu
    chàng
    nán
    weí
    qíng

原文: 汉家婕妤唐昭容,工诗能赋千载同。自言才艺是天真,
不服丈夫胜妇人。歌阑舞罢闲无事,纵恣优游弄文字。
玉楼宝架中天居,缄奇秘异万卷馀。水精编帙绿钿轴,
云母捣纸黄金书。风吹花露清旭时,绮窗高挂红绡帷。
香囊盛烟绣结络,翠羽拂案青琉璃。吟披啸卷终无已,
皎皎渊机破研理。词萦彩翰紫鸾回,思耿寥天碧云起。
碧云起,心悠哉,境深转苦坐自摧。金梯珠履声一断,
瑶阶日夜生青苔。青苔秘空关,曾比群玉山。
神仙杳何许,遗逸满人间。君不见洛阳南市卖书肆,
有人买得研神记。纸上香多蠹不成,昭容题处犹分明,
令人惆怅难为情。



吕温简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!