《姑苏怀古送秀才下第归江南》拼音译文赏析

  • huái
    怀
    sòng
    xiù
    cái
    xià
    guī
    jiāng
    nán
  • [
    táng
    ]
    liú
    shāng
  • tái
    zhěn
    jiāng
    shuǐ
    céng
    lín
    chà
    xiàng
    tiān
    qiū
    gāo
    lòu
    bái
    wàn
    lín
    kōng
  • wàng
    tián
    sān
    bǎi
    dāng
    shí
    xióng
    shèng
    qiān
    rèn
    gēn
    píng
  • tái
    qián
    jiā
    yuè
    chuī
    luán
    tái
    shàng
    yíng
    liáng
    hàn
    jīn
    cuì
    yín
    dǎo
    xiè
    jūn
    wáng
    zuì
  • yàn
    jiǔ
    é
    guàn
    miǎn
    西
    gōng
    hān
    tài
    pīng
    tíng
    xiāng
    biāo
    qīng
    chéng
    zhuì
  • yuán
    jié
    shé
    cháng
    zhōng
    jiàn
    yīn
    dào
    jūn
    ěr
    chéng
    jìn
    hǎi
    xiá
    xiāo
  • shēn
    yǎn
    jīn
    píng
    gāo
    shuì
    wáng
    dào
    qián
    huī
    yuán
    tàn
    dǒu
    jiān
    zhān
    wáng
  • huì
    gōu
    jiàn
    yōng
    cháng
    máo
    wàn
    míng
    sǎo
    kōng
    leǐ
    jiě
    bīng
    xiāo
    zhēn
    chǐ
  • níng
    yàn
    yāo
    fāng
    ān
    shì
    lián
    huāng
    dié
    wǎn
    míng
    鹿
    yōu
    yōu
    zhǐ
  • jūn
    huái
    怀
    hái
    dōng
    yín
    kuáng
    yóu
    xìng
    lái
    xià
    dào
    jǐng
  • yáo
    pán
    bèng
    jiāo
    rén
    zhū
    péng
    jiǎo
    fān
    yún
    sōng
    fēng
    hòu
    líng
    tiān
  • hǎi
    cháo
    qiū
    luó
    chà
    shí
    yuè
    dāng
    péng
    yǒu
    shí
    níng
    jiā
  • zhuàng
    fǎng
    仿
    yóu
    xiān
    lín
    láng
    àn
    jiá
    huá
    diàn
    殿
    tiān
    xiāng
    jìng
    niǎo
    jīn
  • jūn
    shēng
    xià
    wén
    lái
    jiǔ
    qīng
    shàn
    rén
    gǎn
    shǒu
    táo
    míng
    dùn
    西
    lín
  • líng
    qīng
    bié
    jiǔ
    biàn
    便
    weí
    yǐn
    nián
    nián
    sān
    shí
    shēng
    xiān
    rén

原文: 姑苏台枕吴江水,层级鳞差向天倚。秋高露白万林空,
低望吴田三百里。当时雄盛如何比,千仞无根立平地。
台前夹月吹玉鸾,台上迎凉撼金翠。银河倒泻君王醉,
滟酒峨冠眄西子。宫娃酣态舞娉婷,香飙四飒青城坠。
伍员结舌长嘘嚱,忠谏无因到君耳。城乌啼尽海霞销,
深掩金屏日高睡。王道潜隳伍员死,可叹斗间瞻王气。
会稽勾践拥长矛,万马鸣蹄扫空垒。瓦解冰销真可耻,
凝艳妖芳安足恃。可怜荒堞晚冥濛,麋鹿呦呦达遗址。
君怀逸气还东吴,吟狂日日游姑苏。兴来下笔到奇景,
瑶盘迸洒蛟人珠。大鹏矫翼翻云衢,嵩峰霁后凌天孤。
海潮秋打罗刹石,月魄夜当彭蠡湖。有时凝思家虚无,
霓幢仿佛游仙都。琳琅暗戛玉华殿,天香静袅金芙蕖。
君声日下闻来久,清赡何人敢敌手。我逃名迹遁西林,
不得灞陵倾别酒。莫便五湖为隐沦,年年三十升仙人。



刘商简介: 刘商,字子夏,唐代诗人、画家,出生于大历年间(766-779),籍贯为彭城(今属江苏徐州)。他在科举考试中成功获得进士资格,并曾任礼部郎中一职。 刘商既善于文学又善于绘画,尤以乐府诗见长。他的诗歌作品很多,其中代表作之一是《琴曲歌辞·胡笳十八拍》。据《唐才子传》卷四所载,刘商曾模仿蔡淡的《胡笳曲》,并受到了当时的赞誉。刘商的诗歌作品广泛流传,被收录在《全唐诗》等多部诗集中。 关于刘商的生卒年份,目前并无确切记录。