《雪》拼音译文赏析

  • xuě
  • [
    táng
    ]
    zhāng
    nán
    shǐ
  • xuě
    xuě
    huā
    piàn
    xiè
    jié
    yīn
    fēng
    níng
    jié
    gāo
    lǐng
    jīng
  • píng
    yuán
    guǎng
    广
    jié
    chū
    cóng
    yún
    wài
    piāo
    hái
    xiàng
    kōng
    zhōng
    qiān
    mén
    wàn
    jiē
    jìng
  • shòu
    tàn
    qiú
    shí
    shuāng
    luò
    yáng
    rén
    shuí
    yǐng
    zhōng
    duàn
    jué

原文: 雪,雪。花片,玉屑。结阴风,凝暮节。高岭虚晶,
平原广洁。初从云外飘,还向空中噎。千门万户皆静,
兽炭皮裘自热。此时双舞洛阳人,谁悟郢中歌断绝。



张南史简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!