《怀素上人草书歌(一本作王邕诗,今从统签另编)》拼音译文赏析

  • huái
    怀
    shàng
    rén
    cǎo
    shū
    běn
    zuò
    wáng
    yōng
    shī
    jīn
    cóng
    qiān
    lìng
    biān
  • [
    táng
    ]
    wáng
    z
    r
  • héng
    yáng
    shuāng
    xiá
    chā
    tiān
    jùn
    qīng
    wàn
    rèn
    zhōng
    líng
    xiù
    zhòng
    suǒ
    zhī
  • cǎo
    shū
    yǒu
    huái
    怀
    huái
    怀
    shēn
    cháng
    chǐ
    jué
    tāng
    sòng
    zhòu
    weì
  • tóng
    píng
    zhàng
    xián
    tíng
    bān
    guǎn
    qiū
    háo
    duō
    huò
    fěn
    huò
    cǎi
    jiān
  • kuí
    juàn
    xiāng
    xiān
    zuò
    fēng
    chí
    diàn
    chè
    gēng
    diǎn
    feī
    huā
    jiān
    sàn
    xuě
  • hán
    yuán
    yǐn
    shuǐ
    hàn
    téng
    zhuàng
    shì
    shān
    shēn
    jìn
    tiě
  • jūn
    jiàn
    zhāng
    zhī
    chèng
    xián
    jūn
    jiàn
    jìn
    zhāng
    weí
    lǎo
    diān
  • èr
    gōng
    jué
    rén
    suǒ
    huái
    怀
    zhuàn
    zhī
    zhēn
    zhēng
    róng
    chū
    hǎi
    shàng
    shān
  • zhuàng
    chéng
    pàn
    shí
    zòng
    yòu
    héng
    yòu
    qīng
  • lín
    jiāng
    xiàn
    feī
    fān
    shì
    xià
    cháng
    weí
    zhòu
    shēng
    zhōu
    xiāng
    shí
  • yòu
    jiàn
    cǎo
    shū
    duō
    huì
    huái
    怀
    huái
    怀
    kaī
    juàn
    lín
    chí
    zhuàn
    xiāng

原文: 衡阳双峡插天峻,青壁巉巉万馀仞。此中灵秀众所知,
草书独有怀素奇。怀素身长五尺四,嚼汤诵咒吁可畏。
铜瓶锡杖倚闲庭,斑管秋毫多逸意。或粉壁,或彩笺,
蒲葵绢素何相鲜。忽作风驰如电掣,更点飞花兼散雪。
寒猿饮水撼枯藤,壮士拔山伸劲铁。
君不见张芝昔日称独贤,君不见近日张旭为老颠。
二公绝艺人所惜,怀素传之得真迹。峥嵘蹙出海上山,
突兀状成湖畔石。一纵又一横,一欹又一倾。
临江不羡飞帆势,下笔长为骤雨声。我牧此州喜相识,
又见草书多慧力。怀素怀素不可得,开卷临池转相忆。



王zr简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!