《读后汉逸人传二首》拼音译文赏析

  • hòu
    hàn
    rén
    zhuàn
    èr
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    zhāng
    weì
  • líng
    jiǔ
    shǐ
    xián
    shuí
    weì
    yǐng
    yáng
    rén
    qiān
    qiū
    jiān
  • cháng
    wén
    hàn
    huáng
    céng
    shì
    kuàng
    zhōu
    xuàn
    míng
    weì
    gǒu
    xīn
    duì
    jūn
    yóu
    mián
  • dōng
    guò
    chūn
    zhǔ
    jiā
    shān
    chuān
    sōng
    xià
    yuè
    cháo
    kàn
    jiāng
    shàng
    yān
  • diào
    shí
    yǒu
    dài
    diào
    yìng
    wàng
    quán
    shēng
    shì
    zài
    lín
    yōu
    yōu
    jīng
    nián
  • jīn
    lài
    shàng
    rán
    gāo
    tái
    jìng
    liú
    shuǐ
    kōng
    chán
  • páng
    gōng
    nán
    jùn
    rén
    jiā
    zài
    xiāng
    yáng
    chù
    piān
    lái
    wǎng
    xiāng
    yáng
    dōng
    beī
    shì
  • shì
    jiāng
    tián
    zhòng
    zhōng
    bǎo
    yán
    èr
    qiān
    shí
    nǎi
    quàn
    shì
  • guàn
    què
    cháo
    mào
    lín
    yuán
    tuó
    xué
    shēn
    shuǐ
    wàn
    cóng
    suǒ
    xīn
  • jiàn
    鹿
    mén
    shān
    cháo
    cháo
    bái
    yún
    cǎi
    yào
    cǎi
    qiáo
    yōu
    yóu
    zhōng
    chǐ
    齿

原文: 子陵没已久,读史思其贤。谁谓颍阳人,千秋如比肩。
尝闻汉皇帝,曾是旷周旋。名位苟无心,对君犹可眠。
东过富春渚,乐此佳山川。夜卧松下月,朝看江上烟。
钓时如有待,钓罢应忘筌。生事在林壑,悠悠经暮年。
于今七里濑,遗迹尚依然。高台竟寂寞,流水空潺湲。
庞公南郡人,家在襄阳里。何处偏来往,襄阳东陂是。
誓将业田种,终得保妻子。何言二千石,乃欲劝吾仕。
鹳鹊巢茂林,鼋鼍穴深水。万物从所欲,吾心亦如此。
不见鹿门山,朝朝白云起。采药复采樵,优游终暮齿。



张谓简介: 张谓,字正言,河内(今河南泌阳县)人,唐代人,生于777年。他曾在天宝二年登进士第,乾元中任尚书郎,大历年间担任潭州刺史,后官至礼部侍郎,三典贡举。他的诗辞精意深,讲究格律,诗风清正,多写宴送别之作。他的代表作有《早梅》《邵陵作》《送裴侍御归上都》等,其中以《早梅》最为著名,《唐诗三百首》各选本多有辑录。《早梅》中“不知近水花先发,疑是经冬雪未消”,疑白梅作雪,写得很有新意,趣味盎然。诗一卷。