《宪丞裴公上洛退居有寄二首》拼音译文赏析

  • xiàn
    chéng
    peí
    gōng
    shàng
    luò
    tuì
    退
    yǒu
    èr
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    róng
  • hóng
    鸿
    zài
    míng
    míng
    yóu
    zhī
    fēng
    xià
    gēng
    gāo
    qiū
    pāo
    lái
    zān
    mèng
  • zhù
    beī
    xiāng
    weí
    chóu
    wǎn
    shù
    yán
    fēng
    tuō
    cuì
    tān
    dāng
    yuè
    liú
  • juē
    cóng
    gōng
    gòng
    shàng
    xiān
    jiā
    shí
    èr
    lóu
  • shòu
    xiān
    shuǎng
    fēng
    huáng
    wài
    què
    chén
    xiāo
    xìng
    cháng
    ǒu
    zuò
    huí
    shěn
    hào
    yuè
  • xián
    yín
    shì
    chù
    dào
    cán
    yáng
    mén
    qián
    shǐ
    使
    xiū
    shū
    lǎn
    huā
    xià
    liú
    bīn
    jiǔ
    máng
  • duàn
    qióng
    lín
    pān
    chóng
    dān
    shuǐ
    sān
    xiāng

原文: 鸿在冥冥已自由,紫芝峰下更高秋。抛来簪绂都如梦,
泥著杯香不为愁。晚树拂檐风脱翠,夜滩当户月和流。
自嗟不得从公去,共上仙家十二楼。
瘦如仙鹤爽风篁,外却尘嚣兴绪长。偶坐几回沈皓月,
闲吟是处到残阳。门前立使修书懒,花下留宾压酒忙。
目断琼林攀不得,一重丹水抵三湘。



吴融简介: 吴融是唐代诗人,字子华,出生于唐宣宗大中四年(850),越州山阴(今浙江绍兴)人,享年五十四岁,卒于唐昭宗天复三年(903)。他生活在一个混乱、矛盾、黑暗的时代,他死后三年,大唐帝国也就走入历史了,因此,吴融可以说是整个大唐帝国走向灭亡的见证者之一。