《华清宫四首》拼音译文赏析

  • huá
    qīng
    gōng
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    róng
  • zhōng
    yuán
    鹿
    hǎi
    fèng
    niǎn
    luán
    chū
    xìng
    duō
  • jīn
    gōng
    guī
    tài
    píng
    gōng
    zài
    shān
  • yáng
    fēng
    huǒ
    zhào
    hán
    guān
    niǎn
    cōng
    cōng
    xià
    shān
  • tīng
    jìn
    zhì
    jīn
    hèn
    shuǐ
    chán
    chán
  • shàng
    huáng
    luán
    chóng
    xún
    yóu
    leì
    yán
    lóu
  • chóu
    chàng
    yǎn
    qián
    duō
    shào
    shì
    luò
    huā
    míng
    yuè
    mǎn
    gōng
    qiū
  • bié
    diàn
    殿
    yún
    suǒ
    cuì
    weī
    tài
    zhēn
    xiàng
    mèng
  • huáng
    yǎn
    leì
    pín
    chóu
    chàng
    yìng
    tàn
    sēng
    zhòu
    cǎi
    feī

原文: 中原无鹿海无波,凤辇鸾旗出幸多。
今日故宫归寂寞,太平功业在山河。
渔阳烽火照函关,玉辇匆匆下此山。
一曲羽衣听不尽,至今遗恨水潺潺。
上皇銮辂重巡游,雨泪无言独倚楼。
惆怅眼前多少事,落花明月满宫秋。
别殿和云锁翠微,太真遗像梦依依。
玉皇掩泪频惆怅,应叹僧繇彩笔飞。



吴融简介: 吴融是唐代诗人,字子华,出生于唐宣宗大中四年(850),越州山阴(今浙江绍兴)人,享年五十四岁,卒于唐昭宗天复三年(903)。他生活在一个混乱、矛盾、黑暗的时代,他死后三年,大唐帝国也就走入历史了,因此,吴融可以说是整个大唐帝国走向灭亡的见证者之一。