《汴河十二韵》拼音译文赏析

  • biàn
    shí
    èr
    yùn
  • [
    táng
    ]
    táng
  • nián
    kaī
    biàn
    shuǐ
    yuán
    yìng
    bié
    yǒu
    yóu
    huò
    jiān
    tōng
    chǔ
    sài
    níng
    weí
    yáng
    zhōu
  • zhí
    duàn
    píng
    héng
    fēn
    shí
    liú
    suǒ
    qiān
    biàn
    便
    wàn
    fāng
    yōu
  • shǒu
    shèn
    gōng
    zhōng
    nán
    yàn
    yóu
    kōng
    huái
    怀
    lóng
    xià
    jiàn
    jǐn
    fān
    shōu
  • làng
    dǎo
    cháng
    tīng
    liǔ
    fēng
    yuǎn
    àn
    lóu
    bēn
    huái
    怀
    jié
    chéng
    chè
    bīn
    xiū
  • yào
    duō
    xíng
    shào
    diào
    zhōu
    kaī
    tiān
    wǎn
    yàn
    西
    qiū
  • pài
    zhù
    cāng
    hǎi
    rén
    shēng
    bái
    tóu
    cháng
    shēn
    shì
    yǒng
    dōng

原文: 昔年开汴水,元应别有由。或兼通楚塞,宁独为扬州。
直断平芜色,横分积石流。所思千里便,岂计万方忧。
首甚资功济,终难弭宴游。空怀龙舸下,不见锦帆收。
浪倒长汀柳,风欹远岸楼。奔逾怀许竭,澄彻泗滨休。
路要多行客,鱼稀少钓舟。日开天际晚,雁合碛西秋。
一派注沧海,几人生白头。常期身事毕,于此泳东浮。



许棠简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!