《闻蝉十二韵》拼音译文赏析

  • wén
    chán
    shí
    èr
    yùn
  • [
    táng
    ]
    táng
  • zào
    huà
    shēng
    weī
    cháng
    néng
    yìng
    hòu
    míng
    chū
    chù
    shù
    yòu
    nián
    shēng
  • weì
    tuì
    weí
    chóu
    dòng
    cái
    feī
    jiě
    jīng
    wén
    lái
    lín
    hǎi
    jiào
    hèn
    guò
    biān
    chéng
  • sāo
    xiè
    suí
    fēng
    yuǎn
    yōu
    yáng
    leì
    xuě
    qīng
    bào
    qiū
    liáng
    jiàn
    zhì
    yuè
    piān
    qīng
  • xiāng
    weī
    yáo
    xíng
    fán
    yīn
    rén
    yàn
    xiǔ
    yóu
    zhēng
  • cháo
    shì
    yán
    guàn
    shì
    gōng
    pín
    chěng
    bìn
    míng
    luàn
    西
    zào
    duō
    yǐn
    beǐ
    guī
    qíng
  • xiǎo
    lòu
    níng
    qián
    zhū
    bèng
    yíng
    shí
    yín
    zhě
    jiào
    wàn
    chóu
    shēng

原文: 造化生微物,常能应候鸣。初离何处树,又发去年声。
未蜕唯愁动,才飞似解惊。闻来邻海徼,恨起过边城。
骚屑随风远,悠扬类雪轻。报秋凉渐至,嘶月思偏清。
互默疑相答,微摇似欲行。繁音人已厌,朽壳蚁犹争。
朝士严冠饰,宫嫔逞鬓名。乱依西日噪,多引北归情。
筱露凝潜吸,蛛丝忽迸萦。此时吟立者,不觉万愁生。



许棠简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!