《寄监察从兄》拼音译文赏析

  • jiān
    chá
    cóng
    xiōng
  • [
    táng
    ]
    cáo
  • rén
    shí
    wén
    xīng
    xīng
    luò
    jiān
    shí
    chéng
  • fēng
    gēn
    qiān
    zài
    nán
    chóng
    shēng
    kōng
    liú
    jiàn
    ān
    shū
    zhuàn
    shuō
    míng
  • jiàn
    shēng
    guì
    zhōu
    guì
    zhōu
    shān
    shuǐ
    qīng
    jiào
    xīn
    mào
    jiān
    rén
    qíng
  • yīn
    weí
    èr
    shī
    chū
    yǒu
    xìng
    líng
    chí
    lái
    xiàng
    cháng
    ān
    shí
    cháng
    zhě
    jīng
  • zhī
    cǎo
    weí
    ruì
    hái
    gòng
    líng
    hèn
    zhé
    zhōng
    zhōng
    suì
    tián
    píng
  • zōng
    dài
    guàn
    rán
    西
    jīng
    lián
    dān
    ruò
    qīn
    xiōng
  • sōng
    gēn
    jiān
    láo
    sōng
    róng
    yán
    yǎn
    leì
    xīn
    zhōng
    jiǔ
    chéng

原文: 我祖居邺地,邺人识文星。此地星已落,兼无古时城。
古风既无根,千载难重生。空留建安书,传说七子名。
贱子生桂州,桂州山水清。自觉心貌古,兼合古人情。
因为二雅诗,出语有性灵。持来向长安,时得长者惊。
芝草不为瑞,还共木叶零。恨如辙中土,终岁填不平。
吾宗戴豸冠,忽然入西京。怜其羽翼单,抚若亲弟兄。
松根已坚牢,松叶岂不荣。言罢眼无泪,心中如酒酲。



曹邺简介: 曹邺,字邺之,出身于桂林阳朔,是晚唐著名诗人之一,与刘驾、聂夷中、于濆、邵谒、苏拯并称“六家诗派”,其中曹邺以其才颖最为出众。