《从天平节度使游平流园》拼音译文赏析

  • cóng
    tiān
    píng
    jié
    shǐ
    使
    yóu
    píng
    liú
    yuán
  • [
    táng
    ]
    cáo
  • chí
    táng
    jìng
    shì
    dào
    yǎn
    xià
    zài
    shān
    lìng
    rén
    shū
    sàn
  • míng
    gōng
    yǒu
    gāo
    dào
    suì
    cháng
    fǎn
    chéng
    xìng
    qiè
    zhé
    weí
    zhǎn
  • zhú
    téng
    shé
    qīn
    qiáng
    shuǐ
    chéng
    xiǎn
    yōu
    niǎo
    shí
    rén
    shí
    lái
    guàn
    miǎn
  • yán
    沿
    liú
    ruò
    qióng
    xíng
    yóu
    yuǎn
    dòng
    zhōng
    yún
    dòng
    kǒu
    tiān
    weì
    wǎn
  • lián
    zhě
    xiě
    xīn
    cháng
    jiǎn
    fān
    chóu
    xìng
    duō
    yǐn
    kāng
    lǎn

原文: 池塘静于寺,俗事不到眼。下马如在山,令人忽疏散。
明公有高思,到此遂长返。乘兴挈一壶,折荷以为盏。
入竹藤似蛇,侵墙水成藓。幽鸟不识人,时来拂冠冕。
沿流路若穷,及行路犹远。洞中已云夕,洞口天未晚。
自怜不羁者,写物心常简。翻愁此兴多,引得嵇康懒。



曹邺简介: 曹邺,字邺之,出身于桂林阳朔,是晚唐著名诗人之一,与刘驾、聂夷中、于濆、邵谒、苏拯并称“六家诗派”,其中曹邺以其才颖最为出众。