《宫词五首》拼音译文赏析

  • gōng
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    kuàng
  • jìn
    liǔ
    yān
    zhōng
    wén
    xiǎo
    fēng
    chuī
    lòu
    jìn
    tóng
  • neì
    guān
    xiān
    xiàng
    péng
    lái
    diàn
    殿
    jīn
    kaī
    xiāng
    xiè
  • lóu
    tiān
    bàn
    shēng
    fēng
    sòng
    gōng
    pín
    xiào
  • yuè
    diàn
    殿
    yǐng
    kaī
    wén
    lòu
    shuǐ
    jīng
    lián
    juàn
    jìn
    yín
  • jiē
    róng
    weì
    宿
    qiān
    guān
    fēng
    liè
    qīng
    xiǎo
    zhàng
    hán
  • shì
    xiān
    lái
    jiàn
    qióng
    ruǐ
    lòu
    jiāng
    xīn
    xià
    jiǔ
    xiāo
    pán
  • jiǔ
    chóng
    tiān
    jiàng
    shén
    xiān
    fēn
    xíng
    jǐn
    yán
  • cáo
    shēng
    zhōng
    xiē
    wàn
    rén
    lóu
    xià
    shí
    jīn
    qián
  • jīn
    chí
    xīn
    yán
    tiān
    shēng
    zhuàn
    wàn
    xìng
    zhān
  • lóu
    shàng
    meǐ
    rén
    xiāng
    kàn
    hóng
    zhuāng
    tòu
    chū
    shuǐ
    jīng
    lián

原文: 禁柳烟中闻晓乌,风吹玉漏尽铜壶。
内官先向蓬莱殿,金合开香泻御炉。
玉楼天半起笙歌,风送宫嫔笑语和。
月殿影开闻夜漏,水精帘卷近银河。
玉阶容卫宿千官,风猎青旂晓仗寒。
侍女先来荐琼蕊,露浆新下九霄盘。
九重天乐降神仙,步舞分行踏锦筵。
嘈囋一声钟鼓歇,万人楼下拾金钱。
金吾持戟护新檐,天乐声传万姓瞻。
楼上美人相倚看,红妆透出水精帘。



顾况简介: 顾况(约727-约815),字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐),晚年自号悲翁,汉族,苏州海盐横山人(今在浙江海宁境内),唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生官位不高,曾任著作郎,因作诗嘲讽得罪权贵,被贬饶州司户参军。晚年隐居茅山,留下诗文、画作。其诗以抒情为主,有《悲翁行》、《题西湖》等。