《朝上清歌》拼音译文赏析

  • cháo
    shàng
    qīng
  • [
    táng
    ]
    kuàng
  • jié
    yǎn
    cháo
    shàng
    qīng
    绿
    jǐng
    kaī
    xiá
    huáng
    huáng
    weī
    jūn
    zuǒ
    yòu
    jiē
    líng
    é
  • màn
    shēng
    liú
    qīng
    xiē
    zhì
    yáng
    xuān
    duō
    xiē
    jīng
    gài
  • xiāo
    xiē
    jīn
    fèng
    lín
    pián
    luó
    xiē
    fǎn
    fēng
    míng
    xiāng
    xiāng
    xiá
    xiē
  • qióng
    tián
    yáo
    cǎo
    shòu
    寿
    xiē
    jūn
    zhù
    shēng
    chē
    xiē
    jiàng
    qióng
    gōng
  • jiā
    xiē
    táo
    qiān
    nián
    shǐ
    zhù
    huā
    xiē
    xiāo
    liáo
    tiān
    qīng
    ér
    miè
    yún
  • qióng
    qióng
    qíng
    gǎn
    suí
    xiāng
    wén
  • tiān
    dòng
    líng
    xīn
    weí
    dān
    yún
    weí
  • jūn
    chéng
    zhī
    shāng
    yáo
    chí
    zhī
    shàng
    sān
    guāng
    luó
    liè
    ér
    zài
    xià

原文: 洁眼朝上清,绿景开紫霞。皇皇紫微君,左右皆灵娥。
曼声流睇,和清歌些;至阳无谖,其乐多些;旌盖飒沓,
箫鼓和些;金凤玉麟,郁骈罗些;反风名香,香气遐些;
琼田瑶草,寿无涯些;君著玉衣,升玉车些;欲降琼宫,
玉女家些;其桃千年,始著花些。萧寥天清而灭云,
目琼琼兮情感。珮随香兮夜闻,肃肃兮愔愔。
启天和兮洞灵心,和为丹兮云为马。
君乘之觞于瑶池之上兮,三光罗列而在下。



顾况简介: 顾况(约727-约815),字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐),晚年自号悲翁,汉族,苏州海盐横山人(今在浙江海宁境内),唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生官位不高,曾任著作郎,因作诗嘲讽得罪权贵,被贬饶州司户参军。晚年隐居茅山,留下诗文、画作。其诗以抒情为主,有《悲翁行》、《题西湖》等。