《华山西冈游赠隐玄叟》拼音译文赏析

  • huá
    shān
    西
    gāng
    yóu
    zèng
    yǐn
    xuán
    sǒu
  • [
    táng
    ]
    kuàng
  • qún
    fēng
    chū
    dài
    ruò
    huán
    shī
    fēng
    yáo
    hàn
    qiān
    guàn
  • weī
    duò
    huáng
    shí
    quán
    jìng
    tíng
    绿
    weī
    dèng
    luó
    qiān
    jiǒ
    yōu
  • xīn
    qīng
    xiá
    shì
    shì
    cán
    cāng
    鹿
    suì
    lìng
    cháo
    beì
    yān
    xiè
    chén
  • xiǎng
    shì
    yōu
    yōu
    yún
    liú
    zhú

原文: 群峰郁初霁,泼黛若鬟沐。失风鼓唅呀,摇撼千灌木。
木叶微堕黄,石泉净停绿。危磴萝薜牵,迥步入幽谷。
我心寄青霞,世事惭苍鹿。遂令巢许辈,于焉谢尘俗。
想是悠悠云,可契去留躅。



顾况简介: 顾况(约727-约815),字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐),晚年自号悲翁,汉族,苏州海盐横山人(今在浙江海宁境内),唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生官位不高,曾任著作郎,因作诗嘲讽得罪权贵,被贬饶州司户参军。晚年隐居茅山,留下诗文、画作。其诗以抒情为主,有《悲翁行》、《题西湖》等。