《弃妇词》拼音译文赏析

  • [
    táng
    ]
    kuàng
  • rén
    suī
    yǒu
    guī
    chù
    jīn
    qiè
    jūn
    jūn
  • běn
    jiā
    líng
    luò
    jìn
    tòng
    lái
    shí
    weì
    jià
    jūn
    wén
    jūn
    shèn
    zhōu
    xuàn
  • tóng
    jié
    zhí
    jūn
    shì
    yōu
    yàn
    hún
    tuō
    feī
    niǎo
    liǎng
    yǎn
    liú
    quán
  • liú
    quán
    zào
    wàn
    guān
    shān
    dào
    zhì
    jiàn
    jūn
    guī
    jūn
    guī
    qiè
    lǎo
  • qíng
    shuaī
    xiē
    xīn
    chǒ
    fāng
    yán
    hǎo
    shì
    leì
    chū
    fáng
    shāng
    xīn
    qiū
    cǎo
  • qiè
    qiáo
    cuì
    juān
    xiū
    jiāng
    jiù
    hái
    shēng
    yǒu
    shuí
    kěn
    xiāng
    liú
    lián
  • kōng
    chuáng
    duì
    yǒu
    jiào
    chén
    hòu
    hán
    shuǐ
    róng
    huā
    qiū
    fēng
    duò
    yáng
    liǔ
  • chū
    jià
    jūn
    xiǎo
    shǐ
    chuáng
    jīn
    jūn
    qiè
    xiǎo
    qiè
    cháng
  • huí
    tóu
    xiǎo
    jià
    xiōng

原文: 古人虽弃妇,弃妇有归处。今日妾辞君,辞君欲何去。
本家零落尽,恸哭来时路。忆昔未嫁君,闻君甚周旋。
及与同结发,值君适幽燕。孤魂托飞鸟,两眼如流泉。
流泉咽不燥,万里关山道。及至见君归,君归妾已老。
物情弃衰歇,新宠方妍好。拭泪出故房,伤心剧秋草。
妾以憔悴捐,羞将旧物还。馀生欲有寄,谁肯相留连。
空床对虚牖,不觉尘埃厚。寒水芙蓉花,秋风堕杨柳。
记得初嫁君,小姑始扶床。今日君弃妾,小姑如妾长。
回头语小姑,莫嫁如兄夫。



顾况简介: 顾况(约727-约815),字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐),晚年自号悲翁,汉族,苏州海盐横山人(今在浙江海宁境内),唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生官位不高,曾任著作郎,因作诗嘲讽得罪权贵,被贬饶州司户参军。晚年隐居茅山,留下诗文、画作。其诗以抒情为主,有《悲翁行》、《题西湖》等。