《上古之什补亡训传十三章。十月之郊一章》拼音译文赏析

  • shàng
    zhī
    shí
    wáng
    xùn
    zhuàn
    shí
    sān
    zhāng
    shí
    yuè
    zhī
    jiāo
    zhāng
  • [
    táng
    ]
    kuàng
  • shí
    yuè
    zhī
    jiāo
    zào
    gōng
    shì
    jūn
    gōng
    shì
    dāng
    xíng
    huà
    yān
  • shí
    yuè
    zhī
    jiāo
    qún
    zhào
    shēng
    yáng
    qián
    zhōng
    shū
    méng
    weì
  • yóu
    nǎi
    nǎi
    jīng
    nǎi
    zhòu
    zhí
  • jiàng
    shì
    dēng
    shí
    liáng
    zhēn
    zhēn
    huò
    yāo
    zhī
    yǒu
    gēn
  • shēng
    hún
    máng
    qún
    lài
    wàn
    rén
    huī
    jīn
    kǎn
    kǎn
    yǒu
    qiān
    shuǐ
  • bǎi
    dān
    shěn
    fāng
    miàn
    shì
    zhì
    zuò
    weí
    gōng
    shì
    gōng
    shì
    chéng
  • zào
    shī
    湿
    fēng
    dòng
    zhī
    hòu
    cuī
    zhī
    feī
  • lín
    liáo
    zhōu
    yōng
    chóng
    jiē
    ér
    wàng
    zhī
  • chù
    yún
    e
    F
    zǎo
    jǐng
    xuàn
    dān
    zhī
  • jiāo
    guì
    zhī
    gāo
    gāo
    zhū
    zhuì
    jié
    luò
    jīn
    làn
    ruò
  • niǎo
    què
    huì
    shì
    gào
    bīn
    yán
    zhì
    zhì
    nǎi
    mìng
    zhǐ
    jiǔ
    qín
  • qín
    zài
    táng
    jìng
    zhōu
    huán
    yǎn
    yǎng
    lòu
    dōng
    yán
    níng
  • yán
    yáng
    fēng
    zài
    shēng
    xià
    zhēng
    yán
    yòng
    yīn
    liáng
    fēng
    xìng
  • yǒu
    feǐ
    jūn
    xián
    nǎi
    mèng
    chéng
    zhōu
    nǎi
    mèng
    chéng
    chē
    mèng
    rén
    zhàn
    zhī
  • gēng
    shuǎng
    yán
    yán
    jiǎo
    jiǎo
    kuī
    shí
    zhī
    fán
  • míng
    nián
    zhī
    yuán
    chù
    ruò
    níng
    ěr

原文: (十月之郊,造公室也。君子居公室,当思布德行化焉。)
十月之郊,群木肇生。阳潜地中,舒达句萌。曀其蔚兮,
不可以游息。乃熂蒺藜,乃夷荆棘,乃繇彼曲直,
匠氏度思。登斧以时,泽梁蓁蓁。无或夭枝,有巨根蒂。
生混茫际,呼吸群籁。万人挥斤,坎坎有厉。陆迁水济,
百力殚弊。审方面势,姑博其制,作为公室。公室既成,
御燥湿风日。栋之斯厚,榱之斯密。如翼于飞,
如鳞栉比。缭以周墉。墄以崇阶。俯而望之,
矗与云齐。eF砆碔砆,藻井旋题。丹素之燝兮,
椒桂之馥兮。高阁高阁,珠缀结络。金铺烂若,
不集于鸟雀。绘事告毕,宾筵秩秩,乃命旨酒琴瑟。
琴瑟在堂,莫不静谧。周环掩辟,仰不漏日。冬日严凝。
言纳其阳,和风载升。夏日郁蒸,言用于阴,凉风飒兴。
有匪君子,自贤不已,乃梦乘舟,乃梦乘车。梦人占之,
更爽其居。炎炎则移,皎皎则亏。木实之繁兮,
明年息枝。爰处若思,胡宁不尔思。



顾况简介: 顾况(约727-约815),字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐),晚年自号悲翁,汉族,苏州海盐横山人(今在浙江海宁境内),唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生官位不高,曾任著作郎,因作诗嘲讽得罪权贵,被贬饶州司户参军。晚年隐居茅山,留下诗文、画作。其诗以抒情为主,有《悲翁行》、《题西湖》等。