《和范郎中宿直中书,晓玩清池,赠南省同僚两垣遗补》拼音译文赏析

  • fàn
    láng
    zhōng
    宿
    zhí
    zhōng
    shū
    xiǎo
    wán
    qīng
    chí
    zèng
    nán
    xǐng
    tóng
    liáo
    liǎng
    yuán
  • [
    táng
    ]
    qián
  • qīng
    suǒ
    liú
    cái
    chūn
    chí
    jìng
    jìn
    lín
    qín
    xiān
    dǎo
    shèng
    wǎn
    zài
    yuán
    shēn
  • yǐn
    pài
    tóng
    tíng
    hán
    yīn
    zhǎng
    lái
    zhī
    shèng
    qīng
    chù
    jiàn
    tiān
    xīn
  • lán
    piāo
    hóng
    àn
    wén
    xīng
    dòng
    fèng
    cháng
    jìn
    qiú
    weí
    lín
  • chǒ
    suī
    gāo
    weì
    liú
    qiān
    nǎi
    jīn
    fén
    xiāng
    chūn
    lòu
    jìn
    jià
    meì
    xiǎo
    yīng
    yín
  • dān
    qīng
    cháo
    yáng
    zhào
    lín
    yán
    jiān
    xìng
    jiē
    zhī
    yīn
  • liù
    jīng
    zǎo
    sān
    tái
    xiǎng
    zhì
    jīn
    weí
    lián
    fēng
    shuǐ
    wài
    luò
    piāo
    chén

原文: 青琐留才子,春池静禁林。自矜仙岛胜,宛在掖垣深。
引派彤庭里,含虚玉砌阴。涨来知圣泽,清处见天心。
兰气飘红岸,文星动碧浔。凤栖长近日,虬卧欲为霖。
席宠虽高位,流谦乃素襟。焚香春漏尽,假寐晓莺吟。
丹地宜清泚,朝阳复照临。司言兼逸趣,鼓兴接知音。
六义惊摛藻,三台响掷金。为怜风水外,落羽此漂沉。



钱起简介: 钱起,字仲文,汉族,吴兴(今浙江湖州市)人,生活于唐朝天宝七年(751年前后),早年多次赴试落第,唐天宝七年(748年)终于考取进士,是唐代著名诗人。