《晚春诣苏州敬赠武员外》拼音译文赏析

  • wǎn
    chūn
    zhōu
    jìng
    zèng
    yuán
    wài
  • [
    táng
    ]
    wáng
    wān
  • tái
    cháng
    feī
    zhào
    jiāng
    xiāng
    chí
    gōng
    cáo
    yuàn
    chū
    huá
    xǐng
    láng
  • guì
    mén
    shēng
    míng
    dài
    bǐng
    wén
    zhāng
    jiā
    jùn
    weì
    xiān
    jìn
    hóng
    鸿
    míng
    chóng
    yáng
  • yuán
    cóng
    yīn
    biǎn
    shī
    zhōng
    xìn
    fáng
    wàn
    xíng
    shí
    nián
    kuí
    fèng
    xiáng
  • huí
    qiān
    yuán
    shèng
    bài
    zhù
    weí
    liáng
    bié
    duì
    nán
    qún
    shū
    mǎn
    beǐ
    táng
  • shēn
    tóu
    xiá
    shèng
    cái
    chóng
    jiē
    yán
    guāng
    lòu
    xué
    tāo
    qiān
    jiǎn
    ruò
    líng
    hàn
    chǎng
  • shén
    chí
    láo
    jiù
    guó
    yán
    zhǎn
    bié
    shū
    fāng
    xiǎo
    fēn
    sàn
    cán
    chūn
    zhòng
    fāng
  • yān
    shū
    shù
    mǎn
    xiǎo
    谿
    cháng
    zhuō
    gǎn
    chéng
    weì
    tōng
    xián
    wàng
  • cóng
    lái
    qín
    kaī
    xiá
    weí
    jūn
    zhāng

原文: 苏台忆季常,飞棹历江乡。持此功曹掾,初离华省郎。
贵门生礼乐,明代秉文章。嘉郡位先进,鸿儒名重扬。
爰从姻娅贬,岂失忠信防。万里行骥足,十年暌凤翔。
回迁翊元圣,入拜伫惟良。别业对南浦,群书满北堂。
意深投辖盛,才重接筵光。陋学叨铅简,弱龄许翰场。
神驰劳旧国,颜展别殊方。际晓杂氛散,残春众物芳。
烟和疏树满,雨续小谿长。旅拙感成慰,通贤顾不忘。
从来琴曲罢,开匣为君张。



王湾简介: 王湾,是唐代开元初年的北方诗人,大约活跃于唐玄宗开元至德宗贞元年间。他往来于江南吴楚之间,深受江南清丽山水的影响,尤其喜爱吴中诗人的清秀诗风。 王湾在诗歌创作上非常出色,他写下了一些描绘江南山水的作品,其中最著名的一篇是《次北固山下》。这首诗中的“海日生残夜,江春入旧年”两句诗非常蕴含哲理,表现了壮阔高远的境象,被当时的宰相张说看中,并赞赏到亲自将其书写挂于政事堂上,供学士们学习仿效。 王湾的具体出生和死亡时间已无法考证。但可以确定的是,他的诗歌作品对盛唐诗坛以及后来的文学历史产生了重要的影响,被后人广为传颂。