《相和歌辞。读曲歌五首》拼音译文赏析

  • xiāng
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    zhāng
  • chuāng
    zhōng
    lián
    wài
    xíng
    chóu
    jiàn
    zhī
    zhū
    zhī
    xún
    zhí
    dào
    míng
  • duì
    shàng
    chōng
    chuāng
    zhōng
    luò
    kàn
    jià
    chē
    dìng
    shì
    jiǎo
  • jiàn
    xīn
    xiāng
    yún
    jiǎo
    màn
    qín
    zhaī
    kōng
    zhaī
    shì
    cǎi
    lián
    rén
  • chuāng
    wài
    shān
    xiāo
    zhī
    jiǎo
    duō
    sān
    gēng
    xià
    zhù
    shì
    shuí
    suō
  • láng
    zhaī
    huáng
    guā
    láng
    lái
    shōu
    zǎo
    láng
    gēng
    zhòng
    jīn
    zuò
    西
    shè
    dào

原文: 窗中独自起,帘外独自行。愁见蜘蛛织,寻思直到明。
碓上米不舂,窗中丝罢络。看渠驾去车,定是无四角。
不见心相许,徒云脚漫勤。摘荷空摘叶,是底采莲人。
窗外山魈立,知渠脚不多。三更机底下,摸著是谁梭。
郎去摘黄瓜,郎来收赤枣。郎耕种麻地,今作西舍道。



张祜简介: 张祜,字承吉,邢台清河人,唐代著名诗人,出生于清河张氏望族,家世显赫,被人称为“张公子”,有“海内名士”之誉。他以“故国三千里,深宫二十年”而闻名,是唐代优秀的诗人之一,《全唐诗》收录其349首诗歌,其中有《清河行》、《登楼》、《江行》等经典作品。