《柳含烟》拼音译文赏析

  • liǔ
    hán
    yān
  • [
    táng
    ]
    máo
    wén
  • suí
    liǔ
    biàn
    páng
    jiā
    àn
    绿
    yīn
    qiān
    lóng
    zhōu
    fèng
    lán
    xiāng
  • jǐn
    fān
    zhāng
    ¤
  • yīn
    mèng
    jiāng
    nán
    chūn
    jǐng
    hǎo
    liú
    bǎo
    shēng
    weì
    jìn
    héng
    liú
  • suǒ
    chūn
    chóu
  • qiáo
    liǔ
    zhàn
    fāng
    chūn
    yìng
    shuǐ
    hán
    yān
    huí
    pān
    zhé
    zèng
    xíng
    rén
  • àn
    shāng
    shén
    ¤
  • chuī
    weí
    héng
    néng
    shǐ
    使
    cháng
    duàn
    zhí
    zài
    jīn
    mén
  • jìn
    tiān
    ēn
  • zhāng
    tái
    liǔ
    jìn
    chuī
    liú
    wǎng
    lái
    guàn
    gài
    méng
    lóng
    chūn
    mǎn
    huáng
    zhōu
  • ruì
    yān
    ¤
  • zhí
    biān
    jiāng
    pàn
    bié
    miǎn
    beì
    rén
    pān
    zhé
    zuì
    lián
    jīng
    zhào
    huà
    é
    meí
  • xiān
    shí
  • gōu
    liǔ
    zhàn
    chūn
    duō
    bàn
    chū
    gōng
    qiáng
    ē
    nuó
    yǒu
    shí
    dǎo
    jǐng
    jiào
    qīng
    luó
  • chén
    ¤
  • zuó
    jīn
    luán
    xún
    shàng
    yuàn
    fēng
    yāo
    xiān
    ruǎn
    zaī
    peí
    jìn
    huáng
    gōng
  • ruì
    yān
    nóng

原文: 隋堤柳,汴河旁。夹岸绿阴千里,龙舟凤舸木兰香。
锦帆张¤
因梦江南春景好,一路流苏羽葆。笙歌未尽起横流,
锁春愁。
河桥柳,占芳春。映水含烟拂路,几回攀折赠行人,
暗伤神¤
乐府吹为横笛曲,能使离肠断续。不如移植在金门,
近天恩。
章台柳,近垂旒。低拂往来冠盖,朦胧春色满皇州,
瑞烟浮¤
直与路边江畔别,免被离人攀折。最怜京兆画蛾眉,
叶纤时。
御沟柳,占春多。半出宫墙婀娜,有时倒景醮轻罗,
麴尘波¤
昨日金銮巡上苑,风亚舞腰纤软。栽培得地近皇宫,
瑞烟浓。



译文及注释
次数不足
注释:
次数不足


译文及注释详情»


毛文锡简介: 毛司徒(唐末五代时人),字平珪,高阳(今属河北)或南阳(今属河南)人,年十四,登进士第。入蜀后,任司徒,官至文思殿大学士,受王建、翰林学士承旨,随王衍降唐。后复事孟氏,与欧阳烔等五人以小词为孟昶所赏。著有《前蜀纪事》、《茶谱》,词存三十二首,今有王国维辑《毛司徒词》一卷。