《赴郑谷郎中招游龙兴观读题诗板谒七真仪像因有十八韵》拼音译文赏析

  • zhèng
    láng
    zhōng
    zhāo
    yóu
    lóng
    xìng
    guān
    shī
    bǎn
    zhēn
    xiàng
    yīn
    yǒu
    shí
    yùn
  • [
    táng
    ]
  • chù
    peí
    yóu
    shèng
    lóng
    xìng
    guān
    shí
    shī
    xuán
    zuò
    diàn
    殿
    zhēn
  • yuǎn
    zhōu
    nán
    meǐ
    jīng
    beǐ
    xióng
    fāng
    chuī
    lüè
    hòu
    beì
    yǎng
    zhēn
    guī
  • duì
    zuò
    yīn
    huā
    nuǎn
    xié
    xíng
    xiǎn
    zhèn
    huī
    sēng
    tāo
    chū
    xué
    jié
    cháo
    jiǔ
    yōng
  • dào
    chù
    qín
    bàng
    dēng
    lóu
    yàn
    suí
    lún
    shàn
    wàng
    shì
    tīng
    tán
    lǎo
  • zhào
    jiāng
    guāng
    yuǎn
    zhē
    xuān
    huì
    yǐng
    chù
    xié
    sōng
    xiǎng
    kuī
    chú
    chī
  • shǐ
    guì
    chá
    xún
    shuǎng
    zhōng
    lián
    jiǔ
    sàn
    chí
    fàng
    huái
    怀
    hái
    zhàng
    shí
    huò
    zhī
  • tiào
    yuǎn
    níng
    qīng
    miǎn
    yín
    gāo
    dòng
    bái
    fēng
    péng
    xīn
    xiǎo
    hāo
    què
    zhì
    beī
  • zhuān
    zuò
    shēn
    wàng
    yǒu
    weí
    tāo
    yīn
    jiě
    meǐ
    tiǎn
    chóng
    yán
  • shè
    yìng
    xiū
    rén
    gēng
    shǎng
    zhī
    yān
    liú
    xiān
    jìng
    wǎn
    huí
    xuě
    fēng
    chuī

原文: 何处陪游胜,龙兴古观时。诗悬大雅作,殿礼七真仪。
远继周南美,弥旌拱北思。雄方垂朴略,后辈仰箴规。
对坐茵花暖,偕行藓阵隳。僧绦初学结,朝服久慵披。
到处琴棋傍,登楼笔砚随。论禅忘视听,谭老极希夷。
照日江光远,遮轩桧影欹。触鞋松子响,窥立鹤雏痴。
始贵茶巡爽,终怜酒散迟。放怀还把杖,憩石或支颐。
眺远凝清眄,吟高动白髭。风鹏心不小,蒿雀志徒卑。
顾我专无作,于身忘有为。叨因五字解,每忝重言期。
舍此应休也,何人更赏之。淹留仙境晚,回骑雪风吹。



译文及注释
次数不足
注释:
次数不足


译文及注释详情»


齐己简介: 齐己,字清润,号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,863年—937年出家前俗名胡德生,唐朝晚期著名诗僧,擅长诗文创作,作品多见于《宋诗纪事》、《全唐诗》等。他的诗文清新自然,抒发出深沉的哲思,是唐朝诗歌发展史上的重要人物。