《咏茶十二韵》拼音译文赏析

  • yǒng
    chá
    shí
    èr
    yùn
  • [
    táng
    ]
  • bǎi
    cǎo
    ràng
    weí
    líng
    gōng
    xiān
    bǎi
    cǎo
    chéng
    gān
    zhuàn
    tiān
    xià
    kǒu
    guì
    zhàn
    huǒ
    qián
    míng
  • chū
    chù
    chūn
    yàn
    shōu
    shí
    yǒu
    yīng
    fēng
    cóng
    guó
    gòng
    xiàn
    qín
    jīng
  • xiù
    jiào
    jīng
    xīn
    cháng
    zhī
    qīng
    yán
    tōng
    tiān
    zhù
    xiǎng
    zhaī
    rào
    shǔ
    shān
    míng
  • qiū
    yín
    shàn
    shī
    zhòu
    jīng
    jiǎo
    kaī
    xiāng
    mǎn
    shì
    dòng
    绿
    níng
    dāng
  • wǎn
    liáng
    quán
    duì
    xián
    guǒ
    píng
    sōng
    huáng
    gān
    xuàn
    fàn
    yún
    huá
    suí
    qīng
  • guì
    gāo
    rén
    yóu
    bié
    kuì
    shèng
    céng
    xún
    xiū
    shì
    miào
    jìn
    xiān
    shēng

原文: 百草让为灵,功先百草成。甘传天下口,贵占火前名。
出处春无雁,收时谷有莺。封题从泽国,贡献入秦京。
嗅觉精新极,尝知骨自轻。研通天柱响,摘绕蜀山明。
赋客秋吟起,禅师昼卧惊。角开香满室,炉动绿凝铛。
晚忆凉泉对,闲思异果平。松黄干旋泛,云母滑随倾。
颇贵高人寄,尤宜别匮盛。曾寻修事法,妙尽陆先生。



译文及注释
次数不足
注释:
次数不足


译文及注释详情»


齐己简介: 齐己,字清润,号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,863年—937年出家前俗名胡德生,唐朝晚期著名诗僧,擅长诗文创作,作品多见于《宋诗纪事》、《全唐诗》等。他的诗文清新自然,抒发出深沉的哲思,是唐朝诗歌发展史上的重要人物。