《寄岘山愿公三首》拼音译文赏析

  • xiàn
    shān
    yuàn
    gōng
    sān
    shǒu
  • [
    táng
    ]
  • xíng
    yǐng
    gēng
    shuí
    qīn
    yìng
    huái
    怀
    dào
    rén
    piàn
    yán
    chóu
    záo
    chǐ
    齿
    bàn
    jié
    yáo
    qín
  • zhēn
    mǎng
    chí
    jīng
    shāo
    hāo
    lái
    guò
    chūn
    xīn
    chóng
    西
    gòng
    diào
    chén
  • xiāng
    hèn
    xiāng
    yuǎn
    zhì
    shí
    dào
    xiào
    wàng
    yán
    shèn
    shī
    xián
    beì
    duō
  • qīng
    tái
    xián
    bái
    duàn
    rén
    guò
    shàng
    西
    lóu
    wàng
    jīng
    mén
    qiān
    wàn
  • xiāo
    suǒ
    jiāng
    hàn
    yáo
    zhuàn
    wén
    duō
    huàn
    nán
    shèn
    shuō
    yuǎn
    xiāng
    zhāo
  • lǎo
    zhì
    beī
    tàn
    shēng
    zhī
    biàn
    便
    liáo
    zhōng
    sōng
    yǐng
    xié
    shǒu
    qiáo

原文: 形影更谁亲,应怀漆道人。片言酬凿齿,半偈伏姚秦。
榛莽池经烧,蒿莱寺过春。心期重西去,一共吊遗尘。
相思恨相远,至理那时何。道笑忘言甚,诗嫌背俗多。
青苔闲阁闭,白日断人过。独上西楼望,荆门千万坡。
彼此无消息,所思江汉遥。转闻多患难,甚说远相招。
老至何悲叹,生知便寂寥。终期踏松影,携手虎溪桥。



译文及注释
次数不足
注释:
次数不足


译文及注释详情»


齐己简介: 齐己,字清润,号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,863年—937年出家前俗名胡德生,唐朝晚期著名诗僧,擅长诗文创作,作品多见于《宋诗纪事》、《全唐诗》等。他的诗文清新自然,抒发出深沉的哲思,是唐朝诗歌发展史上的重要人物。