《杨柳枝五首》拼音译文赏析

  • yáng
    liǔ
    zhī
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    niú
    qiáo
  • jiě
    dòng
    fēng
    lái
    shàng
    qīng
    jiě
    chuī
    luó
    xiù
    bài
    qīng
    qīng
  • duān
    niǎo
    nuó
    lín
    guān
    sòng
    xíng
    rén
    guò
    shēng
  • wáng
    gōng
    piān
    shēn
    xiān
    tiáo
    wàn
    jīn
  • fèn
    qián
    táng
    xiǎo
    xiǎo
    yǐn
    láng
    sōng
    xià
    jié
    tóng
    xīn
  • qiáo
    beǐ
    qiáo
    nán
    qiān
    wàn
    tiáo
    hèn
    zhāng
    xiāng
    ráo
  • jīn
    bái
    lín
    fēng
    wàng
    rèn
    yáng
    jiā
    jìng
    wǎn
    yāo
  • kuáng
    xuě
    suí
    fēng
    feī
    yān
    beì
    chūn
  • jiāo
    líng
    diàn
    殿
    gōng
    sān
    qiān
    yòu
  • niǎo
    cuì
    lóng
    yān
    nuǎn
    qún
    xīn
    rǎn
    chén
    luó
  • zhāng
    huá
    tái
    pàn
    suí
    shàng
    bàng
    chūn
    fēng
    ěr
    duō

原文: 解冻风来末上青,解垂罗袖拜卿卿。
无端袅娜临官路,舞送行人过一生。
吴王宫里色偏深,一簇纤条万缕金。
不愤钱塘苏小小,引郎松下结同心。
桥北桥南千万条,恨伊张绪不相饶。
金羁白马临风望,认得羊家静婉腰。
狂雪随风扑马飞,惹烟无力被春欺。
莫交移入灵和殿,宫女三千又妒伊。
袅翠笼烟拂暖波,舞裙新染麴尘罗。
章华台畔隋堤上,傍得春风尔许多。



牛峤简介: 牛峤,字松卿,一字延峰,陇西人,约唐昭宗大顺初前后在世,乾符五年(公元878年)进士及第,历官拾遗、补尚书郎,后人又称“牛给事”。以词著名,词格类温庭筠,原有歌诗集三卷,今存词三十三首(见《花间集》),诗六首。牛峤的作品被收录在《全唐诗》、《新唐书·文苑英华》、《花间集》等诗歌集中。