《大梁见乔诩》拼音译文赏析

  • liáng
    jiàn
    qiáo
  • [
    táng
    ]
    luó
    yǐn
  • xiāng
    shuǐ
    chūn
    àn
    huái
    dēng
    mǎn
    qiáo
    liù
    nián
    beī
    gěng
    duàn
    liǎng
    píng
    piāo
  • dāo
    sān
    shì
    piān
    zhāng
    zòu
    ěr
    diāo
    beī
    gān
    míng
    sàn
    chèng
    xiāo
    yáo
  • hǎo
    sōng
    weí
    jìng
    kōng
    jiāng
    guì
    zuò
    ráo
    xiāng
    huā
    bàn
    luò
    gāng
    nuǎn
    jiǔ
    shāo
  • jìn
    zhǎo
    xún
    yóu
    fèng
    qín
    guàn
    jìng
    tàn
    .
    fán
    quǎn
    báo
    hún
    duàn
    huì
    lán
    zhāo
  • chàng
    wàng
    tiān
    yàn
    cuō
    tuó
    yàn
    piáo
    bài
    tóng
    fāng
    weǐ
    cuàn
    yuān
    xiá
    zhèng
    chōng
    xiāo
  • zhàn
    dài
    ān
    guó
    fēng
    chóng
    xiào
    jǐng
    cháo
    qiān
    nián
    feī
    yǒu
    xiàn
    zuì
    jiě
    liáo
  • lòu
    yǒng
    dēng
    huā
    àn
    hóng
    xuě
    piàn
    xiāo
    jiǔ
    yóu
    jiā
    gòng
    yuǎn
    xiāng
    duì
    bìn
    diāo
  • yùn
    mìng
    cóng
    nán
    guāng
    yīn
    nài
    ráo
    dào
    tóu
    suō
    liǎng
    xìn
    diào
    cháo

原文: 湘水春浮岸,淮灯夜满桥。六年悲梗断,两地各萍漂。
刀笔依三事,篇章奏珥貂。迹卑甘汩没,名散称逍遥。
好寺松为径,空江桂作桡。野香花伴落,缸暖酒和烧。
晋沼寻游凤,秦冠竟叹鸮.骨凡鸡犬薄,魂断蕙兰招。
怅望添燕琯,蹉跎厌鲁瓢。败桐方委爨,冤匣正冲霄。
战代安釐国,封崇孝景朝。千年非有限,一醉解无聊。
漏永灯花暗,炉红雪片销。久游家共远,相对鬓俱凋。
运命从难合,光阴奈不饶。到头蓑笠契,两信钓鱼潮。



罗隐简介: 罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。罗隐的诗歌以描写山水、抒发思乡之情著称,其中《题九华山石壁》、《九华山祠堂》、《九华山招隐》等诗作更是脍炙人口,被誉为“九华诗祖”。