《寄酬邺王罗令公五首(前三首一作感德叙怀寄上罗邺王)》拼音译文赏析

  • chóu
    wáng
    luó
    lìng
    gōng
    shǒu
    qián
    sān
    shǒu
    zuò
    gǎn
    huái
    怀
    shàng
    luó
    wáng
  • [
    táng
    ]
    luó
    yǐn
  • yíng
    shì
    dōng
    huí
    yīn
    qiū
    shào
    nián
    chéng
    yōng
    qīng
    yóu
    zuò
    diào
    jīn
    dǐng
    zūn
    míng
    zhǔ
  • héng
    diāo
    bài
    liè
    hóu
    shū
    zhá
    èr
    wáng
    zhēng
    qiǎo
    zhuō
    piān
    zhāng
    fēng
    liú
  • 西
    yuán
    jiù
    jīn
    yìng
    zài
    shuaī
    lǎo
    yīn
    fèng
    shèng
    yóu
  • mài
    sàn
    yuán
    fēn
    cháo
    zòng
    rán
    guān
    huàn
    zhī
    beī
    liáo
    zhèng
    yōu
    pài
    cāng
    hǎi
  • jiàn
    gāo
    zhī
    jiàng
    xiāo
    shí
    wàn
    xiū
    zhàng
    sān
    qiān
    bīn
    ěr
    jīn
    diāo
  • liáng
    shí
    nán
    zōng
    shào
    yìng
    niàn
    hán
    mén
    gēng
    liáo
  • gǎn
    jiāng
    shuaī
    ruò
    qiáng
    zōng
    suàn
    hái
    yuán
    xiě
    mài
    tóng
    xiāng
    yān
    jiù
  • lán
    yǒu
    fēng
    meǐ
    lián
    luàn
    shū
    yóu
    suǒ
    hèn
    yún
    tōng
  • zhēn
    chóng
    zhū
    jiān
    xiù
    duàn
    cǎo
    xuán
    táng
    xià
    yáng
    xióng
  • shuǐ
    yún
    kaī
    gāo
    tíng
    yuē
    yáng
    duì
    xīng
    zhī
    jiàn
    piān
    zhāng
    qín
    lòu
    guǎn
  • zhī
    xūn
    zhù
    qīng
    míng
    zǎo
    yuán
    mèng
    jīn
    fāng
    wǎn
    weí
    zhuàn
    jiā
    dǐng
    shǐ
    míng
  • chuī
    yān
    yuǎn
    shēng
    chù
    bài
    xíng
  • jǐn
    zhū
    náng
    lián
    lián
    luán
    feī
    xià
    zhè
    jiāng
    biān
    xiāo
    cóng
    hǎi
    shì
    duó
    yān
  • zòu
    gōng
    shèng
    guǎn
    xián
    cháng
    xiào
    yìng
    liú
    beī
    xiǎn
    meǐ
    xián
    huò
    shào
    shī
    piān
  • dài
    wān
    lǎo
    gēn
    báo
    feì
    gōng
    shí
    nián

原文: 营室东回荫斥丘,少年承袭拥青油。坐调金鼎尊明主,
横把雕戈拜列侯。书札二王争巧拙,篇章七子避风流。
西园旧迹今应在,衰老无因奉胜游。
脉散源分历几朝,纵然官宦只卑僚。正忧末派沦沧海,
忽见高枝拂绛霄。十万貔貅趋玉帐,三千宾客珥金貂。
良时难得吾宗少,应念寒门更寂寥。
敢将衰弱附强宗,细算还缘血脉同。湘浦烟波无旧迹,
邺都兰菊有遗风。每怜罹乱书犹达,所恨云泥路不通。
珍重珠玑兼绣段,草玄堂下寄扬雄。
水云开霁立高亭,依约黎阳对福星。只见篇章矜镂管,
不知勋业柱青冥。早缘入梦金方砺,晚为传家鼎始铭。
鹤发四垂烟阁远,此生何处拜仪形。
锦笈朱囊连复连,紫鸾飞下浙江边。绡从海室夺烟雾,
乐奏帝宫胜管弦。长笑应刘悲显达,每嫌伊霍少诗篇。
戴湾老圃根基薄,虚费工夫八十年。



罗隐简介: 罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。罗隐的诗歌以描写山水、抒发思乡之情著称,其中《题九华山石壁》、《九华山祠堂》、《九华山招隐》等诗作更是脍炙人口,被誉为“九华诗祖”。