《和袭美江南道中怀茅山广文南阳博士三首次韵》拼音译文赏析

  • meǐ
    jiāng
    nán
    dào
    zhōng
    huái
    怀
    máo
    shān
    guǎng
    广
    wén
    nán
    yáng
    shì
    sān
    shǒu
    yùn
  • [
    táng
    ]
    guī
    méng
  • piàn
    qīng
    fān
    beì
    yáng
    wàng
    sān
    fēng
    bài
    zhēn
    táng
    tiān
    hán
    shù
    yún
    jìng
  • xuě
    huài
    qíng
    shū
    shí
    xiāng
    yān
    xiá
    ān
    kaī
    fēng
    jiǎn
    shì
    shā
    chuáng
  • yán
    dòng
    néng
    zhāo
    yǐn
    huì
    zhǎn
    biāo
    jiàn
    huáng
  • zhōng
    xíng
    zuò
    xié
    tiān
    kuàng
    lín
    jiān
    wàn
    yuán
    shòu
    rèn
    chuī
    sān
    pǐn
    shí
  • peì
    huán
    cóng
    luò
    gōng
    quán
    dān
    tái
    yùn
    yīn
    yáng
    huǒ
    jiǎn
    diāo
    xiān
  • xiǎng
    leí
    píng
    chūn
    dòng
    zhī
    yān
    jiǎ
    yòu
    qiān
    mián
  • liáng
    cháng
    yìng
    dòng
    wén
    jīn
    cóng
    suān
    xūn
    guì
    jiù
    feī
    jiàng
    xuě
  • tóng
    sūn
    xīn
    yùn
    xuán
    yún
    chūn
    lín
    liǔ
    yīng
    xiān
    jiào
    shǔ
    jiào
    xiāng
    gòng
    wén
  • zhēn
    chóng
    shuāng
    shuāng
    tiáo
    tuō
    jìn
    píng
    sān
    dǎo
    yáng
    jūn

原文: 一片轻帆背夕阳,望三峰拜七真堂。天寒夜漱云牙净,
雪坏晴梳石发香。自拂烟霞安笔格,独开封检试砂床。
莫言洞府能招隐,会辗飙轮见玉皇。
壶中行坐可携天,何况林间息万缘。组绶任垂三品石,
佩环从落四公泉。丹台已运阴阳火,碧简须雕次第仙。
想得雷平春色动,五芝烟甲又芊眠。
良常应不动移文,金醴从酸亦自醺。桂父旧歌飞绛雪,
桐孙新韵倚玄云。春临柳谷莺先觉,曙醮芜香鹤共闻。
珍重双双玉条脱,尽凭三岛寄羊君。



陆龟蒙简介: 陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多,有《赠陆龟蒙》、《陆龟蒙病中作》等。他的诗文见于《全唐诗》、《新唐书》等。