《京口与友生话别》拼音译文赏析

  • jīng
    kǒu
    yǒu
    shēng
    huà
    bié
  • [
    táng
    ]
    guī
    méng
  • gòng
    shì
    beī
    qiū
    xiāng
    féng
    hèn
    kān
    yàn
    pín
    beǐ
    rén
    shàng
    zài
    jiāng
    nán
  • míng
    chū
    qiáo
    shì
    xiān
    ān
    sōng
    mén
    chuān
    穿
    dài
    jìng
    rào
    qín
    tán
  • shéng
    jiǎn
    zhēn
    nán
    shù
    shū
    yōng
    què
    dān
    zhěn
    dāng
    gāo
    shù
    wěn
    chá
    shì
    yuǎn
    quán
    gān
  • jià
    shàng
    jīng
    weí
    zūn
    qián
    zhī
    sān
    fēng
    yún
    láo
    mèng
    xiǎng
    tiān
    rén
    xūn
    hān
  • yáo
    jiē
    shǔ
    shū
    yīn
    xué
    tàn
    lóng
    suī
    shì
    xià
    qīng
    tán
  • guó
    yíng
    jiā
    chǔ
    mǎn
    .
    duàn
    lián
    cóng
    yàn
    chū
    biàn
    qǐng
    rén
    zān
  • zhuì
    liáng
    lái
    shān
    héng
    hòu
    lán
    zhú
    chuāng
    shēn
    yǎo
    tiǎo
    tái
    dòng
    绿
    kān
    .
  • xíng
    yán
    guāng
    lǎo
    dān
    zhàng
    chéng
    weí
    jié
    xìn
    zuò
    jiāo
    hán
  • yǎng
    kàn
    kuī
    zhǎo
    xún
    sēng
    zhù
    jié
    ān
    gōng
    míng
    yuán
    chàng
    yáng
    tán
  • shí
    xiū
    fèng
    xiàn
    cán
    fān
    liú
    宿
    yín
    rèn
    leí
    cān
  • chǒ
    kōng
    weì
    zhàn
    weì
    jiàn
    g
    m
    .
    xiāng
    hái
    shì
    guì
    qīng
    huì
    chū
    lán
  • shǔ
    jiǔ
    shí
    qīng
    xiā
    biàn
    gān
    fēng
    qiān
    tǐng
    ǒu
    shuāng
    gān
  • peì
    zhōng
    yāo
    huò
    huán
    hǎo
    tān
    zōng
    míng
    suī
    quǎn
    kuài
    chéng
    shà
    nán
  • diāo
    qín
    jiàn
    huáng
    jīn
    shì
    jiàn
    xín
    yān
    yuán
    shā
    yǐn
    shuǐ
    weí
    yào
    dān
  • jūn
    néng
    duō
    cái
    shàng
    cán
    bié
    yóu
    zài
    qiū
    bìn
    weì
    .

原文: 共是悲秋客,相逢恨不堪。雁频辞蓟北,人尚在江南。
名利机初发,樵渔事先谙。松门穿戴寺,荷径绕秦潭。
绳检真难束,疏慵却易耽。枕当高树稳,茶试远泉甘。
架上经唯一,尊前雅只三。风云劳梦想,天地人醺酣。
历自尧阶数,书因禹穴探。御龙虽世禄,下马亦清谭。
国计徒盈策,家储不满甔.断帘从燕出,頫弁请人簪。
木坠凉来叶,山横霁后岚。竹窗深窈窕,苔洞绿龛弇.
积行依颜子,和光则老聃。杖诚为虎节,披信作鲛函。
养鹭看窥沼,寻僧助结庵。功名思马援,歌唱咽羊昙。
乞食羞孤凤,无衣羡八蚕。系帆留宿客,吟句任羸骖。
宠鹤空无卫,占乌未见gm.香还须是桂,青会出于蓝。
蜀酒时倾瓿,吴虾遍发坩。玉封千挺藕,霜闭一筒柑。
惜佩终邀祸,辞环好激贪。宗溟虽畎浍,成厦必楩楠。
碧玉雕琴荐,黄金饰剑镡。烟缘莎砌引,水为药畦担。
博物君能继,多才我尚惭。别离犹得在,秋鬓未鬖鬖.



陆龟蒙简介: 陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多,有《赠陆龟蒙》、《陆龟蒙病中作》等。他的诗文见于《全唐诗》、《新唐书》等。