《袭美见题郊居十首,因次韵酬之以伸荣谢》拼音译文赏析

  • meǐ
    jiàn
    jiāo
    shí
    shǒu
    yīn
    yùn
    chóu
    zhī
    shēn
    róng
    xiè
  • [
    táng
    ]
    guī
    méng
  • jìn
    lái
    weí
    jìng
    bàng
    chéng
    xián
    xiū
    qín
    liào
    shí
    fēng
    xiè
    yào
    shū
  • tíng
    jiāng
    shàng
    niǎo
    qíng
    shài
    qiè
    zhōng
    chū
    shì
    láo
    zhì
    zhàn
    chē
  • qiàn
    rén
    bìng
    shù
    kàn
    héng
    máo
    sàn
    hái
    tóng
    ruǎn
    xīn
    gǎn
    cháo
  • jiǎn
    biàn
    便
    shū
    lòu
    zhú
    zūn
    dài
    shuāng
    páo
    hǎo
    lín
    jiān
    zuò
    yān
    luó
    jìn
    jiāo
  • sēng
    liú
    hǎi
    zhǐ
    shān
    jiàng
    zhì
    yún
    chuáng
    lǎn
    wài
    yìng
    pín
    zhōng
    zhí
    shì
    wáng
  • chí
    píng
    ōu
    huā
    jìn
    dié
    qíng
    máng
    wèn
    xīn
    qiū
    líng
    qiáng
  • shān
    kōng
    zhì
    dāng
    jìng
    shuí
    zhī
    zhī
    yǒu
    jīng
    shí
    quán
    yǎng
    zhuō
  • bìng
    shēn
    lián
    jiǔ
    chuī
    wǎn
    xìn
    qiáo
    ér
    màn
    chén
    fēng
    zhōu
    guān
    weì
    cǎi
    shī
  • néng
    róng
    qiàn
    xuán
    guān
    yǒu
    feī
    jìng
    qióng
    bǎn
    xián
    tiě
    qióng
  • niǎo
    liáng
    yān
    xià
    rén
    chōng
    guī
    yuán
    qiū
    cǎo
    mèng
    yóu
    绿
    weī
    weī
  • shuǐ
    yǐng
    chén
    lín
    shēng
    dòng
    weǐ
    chē
    yàn
    qīng
    shāo
    zhuì
    fēng
    lǎn
    huā
  • shuō
    shǐ
    píng
    zhū
    lún
    bīng
    dào
    bǎi
    jiā
    míng
    shí
    yòng
    guī
    zhòng
    sāng
  • xué
    biān
    quē
    leí
    píng
    jìng
    cán
    jìng
    yín
    fēng
    jiǎn
    guī
    xìng
    xuē
    fān
    gān
    竿
  • bái
    shí
    kān
    weí
    fàn
    qīng
    luó
    hǎo
    zuò
    guàn
    shí
    dāng
    dǒu
    bǐng
    tóng
    shàng
    gāng
    tán
  • qiáng
    zuò
    xíng
    chù
    shǔ
    tiān
    shàng
    jiē
    lái
    dǒu
    què
    shù
    jīng
    chán
  • wèn
    yán
    chē
    jùn
    shuí
    kàn
    jiàng
    xuán
    huáng
    jīn
    huà
    xiāng
    jìn
    mǎi
    yún
    quán
  • qīng
    xiàng
    beī
    qīn
    bái
    zhú
    mén
    fēng
    gāo
    kaī
    shā
    qiǎn
    lòu
    qín
    gēn
  • bèng
    shǔ
    yuán
    téng
    héng
    shí
    pén
    dōng
    suī
    gǎi
    shuí
    shì
    wáng
    sūn
  • shū
    yōng
    zhēn
    yǒu
    shí
    shì
    jìn
    néng
    fēng
    yuè
    suī
    weí
    lín
    quán
    xìng
    weì
    zēng
  • jiǔ
    cái
    jīng
    xià
    shī
    zhài
    dài
    qiū
    zhēng
    zhī
    yǒu
    jūn
    tóng
    xián
    lái
    duì
    gōng

原文: 近来唯乐静,移傍故城居。闲打修琴料,时封谢药书。
夜停江上鸟,晴晒箧中鱼。出亦图何事,无劳置栈车。
倩人医病树,看仆补衡茅。散发还同阮,无心敢慕巢。
简便书露竹,尊待破霜匏。日好林间坐,烟萝近欲交。
倭僧留海纸,山匠制云床。懒外应无敌,贫中直是王。
池平鸥思喜,花尽蝶情忙。欲问新秋计,菱丝一亩强。
故山空自掷,当路竟谁知。只有经时策,全无养拙资。
病深怜灸客,炊晚信樵儿。谩欲陈风俗,周官未采诗。
福地能容堑,玄关讵有扉。静思琼版字,闲洗铁筇衣。
鸟破凉烟下,人冲暮雨归。故园秋草梦,犹记绿微微。
水影沉鱼器,邻声动纬车。燕轻捎坠叶,蜂懒卧燋花。
说史评诸例,论兵到百家。明时如不用,归去种桑麻。
禹穴奇编缺,雷平异境残。静吟封箓检,归兴削帆竿。
白石堪为饭,青萝好作冠。几时当斗柄,同上步罡坛。
强起披衣坐,徐行处暑天。上阶来斗雀,移树去惊蝉。
莫问盐车骏,谁看酱瓿玄。黄金如可化,相近买云泉。
野入青芜巷,陂侵白竹门。风高开栗刺,沙浅露芹根。
迸鼠缘藤桁,饥乌立石盆。东吴虽不改,谁是武王孙。
疏慵真有素,时势尽无能。风月虽为敌,林泉幸未憎。
酒材经夏阙,诗债待秋征。只有君同癖,闲来对曲肱。



陆龟蒙简介: 陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多,有《赠陆龟蒙》、《陆龟蒙病中作》等。他的诗文见于《全唐诗》、《新唐书》等。