《纪梦游甘露寺(寺在京口北固山上)》拼音译文赏析

  • mèng
    yóu
    gān
    lòu
    zài
    jīng
    kǒu
    beǐ
    shān
    shàng
  • [
    táng
    ]
    guī
    méng
  • sōng
    gāo
    yún
    yún
    chuāng
    zhèng
    hán
    qiú
    shēng
    mèng
    dào
    kōng
    wáng
    zhái
  • é
    tiān
    fēng
    lán
    héng
    bàn
    绿
    diān
    chà
    guān
    lín
    xiāo
  • mén
    qiào
    qiān
    chǐ
    dié
    zhǎng
    wàng
    fēn
    míng
    tǎn
    jiān
    shì
  • líng
    xiāng
    shǒu
    liáo
    xiāo
    gāo
    chéng
    beǐ
    fēng
    shēng
    háo
    bái
  • guāng
    zhōng
    nán
    sòng
    dìng
    yàn
    fāng
    shù
    hóng
    鸿
    méng
    yān
    dǎo
    shū
    líng
    luò
  • qún
    lài
    kōng
    shuǐ
    xiāng
    pēn
    làng
    hán
    duī
    dǒu
    weī
    shí
  • tiào
    yīn
    jiàn
    jiāo
    máo
    niǎo
    fān
    bēn
    fēn
    fēn
    zhù
    jìn
  • feī
    shuǐ
    líng
    shì
    lóng
    qiè
    shè
    gǎn
    qián
    jīn
    hàn
    zhān
    .
  • huí
    jīng
    dìng
    sēng
    chù
    quán
    guāng
    xiāng
    shè
    yán
    dèng
    yún
    lòu
    huá
    shì
  • xiāo
    yáo
    zhēn
    xún
    cháng
    shān
    zhù
    tíng
    lán
    gēn
    chuī
  • shuí
    xuě
    yuè
    nǎi
    shì
    cáo
    liú
    làng
    zhī
    qióng
    biān
    lóu
    shǔ
    shēng
  • yín
    gāo
    jué
    rán
    ruò
    cāng
    zhì
    duǎn
    zhú
    duò
    huā
    yuán
    chán
    guà
    xié
  • cóng
    shén
    jìng
    chù
    dēng
    shàng
    nán
    shān
    xīn
    huō
    ér
    huò
  • fán
    nǎo
    dào
    qīng
    liáng
    àn
    dié
    shēn
    yōu
    jìn
    xiāng
    shí
  • nài
    yǒu
    míng
    shì
    weì
    liè
    jīn
    guī
    fān
    cán
    dǐng
    tóng
    fèng
    zhēn
  • yún
    tāo
    chù
    fēng
    wàng
    háo
    guǎn
    yān
    nuò
    liáo
    mèng
    zhōng
    yóu
    liú
    zhī
    wèn
    shàn

原文: 昔卧嵩高云,云窗正寒夕。披裘忽生梦,似到空王宅。
峨天一峰立,栏楯横半壁。级倚绿巅差,关临赤霄辟。
扪虚陟孤峭,不翅千馀尺。叠掌望罘罳,分明袒肩释。
凌香稽首罢,嘹哓□□□。高户乘北风,声号大波白。
光中目难送,定验方可觌。树细鸿蒙烟,岛疏零落碧。
须臾群籁入,空水相喷激。积浪亚寒堆,呀如斗危石。
跳音簇鞞鼓,溅沫交矛戟。鸟疾帆亦奔,纷纷助劲敌。
思非水灵怒,即是饥龙擘。怯慑不敢前,荷襟汗沾霢.
回经定僧处,泉木光相射。岩磴云族栖,柖柯露华适。
逍遥得真趋,逦迤寻常迹。山腹贮孤亭,岚根四垂帟。
谁题雪月句,乃是曹刘格。阆阙一枝琼,边楼数声笛。
吟高矍然起,若自苍旻掷。短烛堕馀花,圆蟾挂斜魄。
自从神锡境,无处不登陟。忽上南徐山,心期豁而获。
岂伊烦恼骨,合到清凉域。暗得胡蝶身,幽期尽相识。
奈何有名氏,未列金闺籍。翻惭丱顶童,得奉真如策。
云涛触风望,毫管和烟搦。聊记梦中游,留之问禅客。



陆龟蒙简介: 陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多,有《赠陆龟蒙》、《陆龟蒙病中作》等。他的诗文见于《全唐诗》、《新唐书》等。