《南泾渔父》拼音译文赏析

  • nán
    jīng
  • [
    táng
    ]
    guī
    méng
  • fāng
    rèn
    shū
    yōng
    suǒ
    hǎo
    jiāng
    liú
    beì
    cūn
    luò
    ǒu
    wǎng
    xīn
  • tián
    jiā
    xiāng
    yuǎn
    cén
    qiě
    zòng
    ào
    chū
    shǒu
    xiān
    qióng
    jiàn
    rén
    tóu
    weì
    mào
  • nán
    jīng
    yǒu
    wǎng
    wǎng
    xié
    zhì
    zào
    wèn
    suǒ
    duì
    zhēn
    dǎo
    dào
  • chū
    biē
    tóng
    zhì
    mào
    xué
    shēng
    chéng
    rán
    tōng
    ào
  • jiè
    shǔ
    tiān
    bào
    xiǎo
    cān
    liú
    hòu
    yǎng
    bào
  • zhōng
    cháo
    huò
    weì
    cháng
    hào
    tóng
    tiān
    zhōng
    weí
    rén
    tāo
  • guān
    weí
    zhèng
    zhě
    liàng
    nán
    dào
    mín
    jiē
    sōu
    qiú
    kěn
    xìng
    mǐn
    dào
  • jīn
    nián
    chuān
    hàn
    qián
    suì
    shān
    yuán
    liǎo
    dié
    yíng
    tíng
    wén
    zhī
    leì
    qín
    zào
  • róng
    bào
    mèng
    sòng
    rén
    feī
    miáo
    zào
  • jiā
    zhǐ
    xián
    zhé
    cāo
    tǎng
    cǎi
    shī
    guān
    wén
    chéng
    gǎn
    gào

原文: 予方任疏慵,地僻即所好。江流背村落,偶往心已嫪。
田家相去远,岑寂且纵傲。出户手先筇,见人头未帽。
南泾有渔父,往往携稚造。问其所以渔,对我真蹈道。
我初簎鱼鳖,童丱至于耄。窟穴与生成,自然通壸奥。
孜孜戒吾属,天物不可暴。大小参去留,候其孳养报。
终朝获鱼利,鱼亦未常耗。同覆天地中,违仁辜覆焘。
余观为政者,此意谅难到。民皆死搜求,莫肯兴愍悼。
今年川泽旱,前岁山源潦。牒诉已盈庭,闻之类禽噪。
譬如死鸡鹜,岂不容乳抱。孟子讥宋人,非其揠苗躁。
吾嘉渔父旨,雅叶贤哲操。倘遇采诗官,斯文诚敢告。



陆龟蒙简介: 陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多,有《赠陆龟蒙》、《陆龟蒙病中作》等。他的诗文见于《全唐诗》、《新唐书》等。