《记事》拼音译文赏析

  • shì
  • [
    táng
    ]
    guī
    méng
  • běn
    zuò
    diào
    xīn
    jiāng
    suì
    shū
    fàng
    weí
    hán
    leì
    weì
    xián
    chàng
  • nián
    shí
    èr
    yuè
    shēn
    zhù
    shàng
    bìng
    fēng
    dēng
    liáo
    kuì
    xiǎng
  • weī
    é
    biàn
    shān
    xuě
    níng
    liè
    xiàng
    shòu
    beì
    jiā
    hán
    weí
    hòu
    zèng
    kuàng
  • qíng
    lái
    lòu
    qīng
    ǎi
    qiān
    rèn
    quē
    xún
    zhàng
    huá
    xiāo
    shí
    shí
    tuī
    zhěn
    wàng
  • suī
    rán
    yíng
    weì
    kùn
    jiào
    jīng
    shén
    wáng
    qiáng
    shī
    yán
    guī
    guài
    zhuàng
  • xìng
    zhèng
    tài
    shǒu
    wén
    qīng
    zhuàng
    fèng
    weǐ
    jīng
    fēn
    luò
    chàng
  • jiān
    shū
    chéng
    neì
    táng
    kuàng
    liào
    qiào
    cǎi
    lián
    chuán
    zòng
    héng
    tiān
    làng
  • fāng
    qīng
    xiè
    gōng
    jiǔ
    zhí
    zhuāng
    shēng
    sāng
    yīn
    huī
    lín
    fēng
    dàn
    chóu
    chàng
  • chūn
    guī
    dài
    qiū
    yīng
    weī
    yàng
    suì
    yàn
    gōng
    qīn
    yóu
    miǎn
    kuáng
  • jīn
    lái
    guān
    huò
    nǎi
    zài
    sōng
    jiāng
    bìng
    mén
    wài
    liǎng
    cháo
    guò
    lán
    guāng
    dàng
    yàng
  • yuán
    xīn
    zhù
    shì
    shì
    jiē
    cǎo
    chuàng
    ěr
    hòu
    yǒu
    nián
    hái
    yìng
    qiè
    weī
    shàng
  • tiān
    gāo
    weì
    shuǎng
    jiǒ
    jīn
    huái
    怀
    kuàng
    gǎn
    dòng
    láo
    chóu
    fèn
    shí
    pín
    āng
    zàng
  • píng
    shēng
    piān
    hàn
    zhì
    lǎo
    ān
    gǎn
    wàng
    jùn
    zhèng
    qiān
    yán
    xuán
    wén
    zhōng
    jiàng
  • juē
    jīn
    duō
    shé
    jiàn
    shàn
    weí
    bàng
    cǔn
    weí
    fáng
    hán
    róng
    kuān
    zuò
    liáng
  • shū
    kuāng
    wài
    guān
    yǎn
    jiē
    cháng
    è
    饿
    shèng
    báo
    tián
    jiā
    suǒ
    yǎng
  • shāo
    hán
    huàn
    xué
    zhēn
    qiáng
    shèng
    dào
    shù
    jīng
    yíng
    shì
    duō
    liàng
    qiàng
  • jìn
    wén
    tiān
    zhào
    yùn
    niàng
    shǐ
    使
    chōng
    jiǔ
    cái
    ér
    pén
    àng
  • xiāo
    cháng
    yōng
    yín
    yàn
    kaī
    shū
    huǎng
    zuì
    qīng
    hái
    táo
    rán
    yuán
    liàng

原文: 本作渔钓徒,心将遂疏放。苦为饥寒累,未得恣闲畅。
去年十二月,身住霅溪上。病里贺丰登,鸡豚聊馈饷。
巍峨卞山雪,凝冽不可向。瘦骨倍加寒,徒为厚缯纩。
晴来露青霭,千仞缺寻丈。卧恐玉华销,时时推枕望。
虽然营卫困,亦觉精神王。把笔强题诗,粗言瑰怪状。
吴兴郑太守,文律颇清壮。凤尾与鲸牙,纷披落杂唱。
缄书寄城内,搪突无以况。料峭采莲船,纵横簸天浪。
方倾谢公酒,忽值庄生丧。默默阻音徽,临风但惆怅。
春归迨秋末,固自婴微恙。岁晏弗躬亲,何由免欺诳。
今来观刈获,乃在松江并。门外两潮过,波澜光荡漾。
都缘新卜筑,是事皆草创。尔后如有年,还应惬微尚。
天高气味爽,野迥襟怀旷。感物动牢愁,愤时频肮脏。
平生乐篇翰,至老安敢忘。骏骨正牵盐,玄文终覆酱。
嗟今多赤舌,见善惟蔽谤。忖度大为防,涵容宽作量。
图书筐簏外,关眼皆賸长。饿隶亦胜无,薄田家所仰。
稍离饥寒患,学古真可强。圣道庶经营,世途多踉跄。
近闻天子诏,复许私酝酿。促使舂酒材,呼儿具盆盎。
宵长拥吟褐,日晏开书幌。我醉卿可还,陶然似元亮。



陆龟蒙简介: 陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多,有《赠陆龟蒙》、《陆龟蒙病中作》等。他的诗文见于《全唐诗》、《新唐书》等。