《奉和袭美太湖诗二十首。雨中游包山精舍》拼音译文赏析

  • fèng
    meǐ
    tài
    shī
    èr
    shí
    shǒu
    zhōng
    yóu
    bāo
    shān
    jīng
    shè
  • [
    táng
    ]
    guī
    méng
  • bāo
    shān
    xìn
    shén
    xiān
    zhǔ
    zhě
    shàng
    zhēn
    zhí
    zhōng
    fàn
    yòu
    shì
    qīng
    liáng
  • nǎi
    zhī
    yān
    xiá
    jué
    yán
    kaī
    jìng
    fēn
    bǎi
    yōng
    shēn
    diàn
    殿
    heī
  • sēng
    xián
    ruò
    huà
    xiàng
    feī
    diāo
    hǎi
    shī
    míng
    zhū
    xiāng
    ruí
    liào
    jìng
    shí
  • yǒu
    jiē
    weǐ
    yǒu
    jìn
    jīn
    shǒu
    xié
    duó
    ruò
    zài
    zhōng
    yìn
    guó
  • qiān
    fēng
    cán
    guò
    wàn
    lài
    qīng
    qiě
    shí
    kōng
    xīn
    zhì
    shí
  • zhī
    jūn
    zhàn
    weì
    shèng
    shàng
    gōng
    míng
    què
    xià
    tīng
    jīng
    fān
    yǒu
    xíng

原文: 包山信神仙,主者上真职。及栖钟梵侣,又是清凉域。
乃知烟霞地,绝俗无不得。岩开一径分,柏拥深殿黑。
僧闲若图画,像古非雕刻。海客施明珠,湘蕤料净食。
有鱼皆玉尾,有乌尽金臆。手携鞞铎佉,若在中印国。
千峰残雨过,万籁清且极。此时空寂心,可以遗智识。
知君战未胜,尚倚功名力。却下听经徒,孤帆有行色。



陆龟蒙简介: 陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多,有《赠陆龟蒙》、《陆龟蒙病中作》等。他的诗文见于《全唐诗》、《新唐书》等。