《冬杪归陵阳别业五首》拼音译文赏析

  • dōng
    miǎo
    guī
    líng
    yáng
    bié
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    táng
  • meí
    guī
    bié
    suǒ
    xiàng
    guaī
    xīn
    rén
    shào
    tián
    yuán
    huāng
    cǎo
    shēn
  • làng
    fān
    quán
    shī
    àn
    zhú
    bèng
    bié
    chéng
    lín
    ōu
    niǎo
    yóu
    xiāng
    shí
    shí
    lái
    tīng
    yín
  • mián
    yún
    zhōng
    weì
    suì
    zàn
    xiū
    shàng
    guó
    láo
    hún
    mèng
    zhōng
    xīn
    shèn
    bié
  • bīng
    fēng
    yán
    liū
    duàn
    xuě
    sōng
    ròu
    juē
    míng
    wǎn
    kàn
    guī
    què
    leì
    chuī
  • xué
    jiàn
    suī
    shù
    yín
    shī
    yǒu
    pín
    gān
    shì
    wǎn
    lín
    lǎo
    xián
    duō
  • quǎn
    weí
    suí
    鹿
    ér
    tóng
    zhī
    suō
    shí
    yīn
    xún
    sǒu
    kuáng
    zuì
    kuáng
  • xiāng
    guó
    luàn
    hòu
    jiāo
    qīn
    bàn
    yóu
    yuǎn
    wén
    chéng
    niàn
    guī
    jiàn
    chóu
  • bài
    weǐ
    huāng
    jìng
    hán
    suō
    huài
    zhōu
    héng
    mén
    zhōng
    yǎn
    zhàng
    kàn
    liú
  • yóu
    qín
    zhì
    yàn
    jiào
    jìn
    shuaī
    nián
    mào
    tóng
    chái
    huǐ
    xíng
    duì
    chuān
    穿
  • hán
    duō
    zhuó
    què
    luò
    duàn
    yān
    chǔ
    wén
    míng
    yàn
    yóu
    zài
    sài
    tiān

原文: 无媒归别业,所向自乖心。闾里故人少,田园荒草深。
浪翻全失岸,竹迸别成林。鸥鸟犹相识,时来听苦吟。
眠云终未遂,策马暂休期。上国劳魂梦,中心甚别离。
冰封岩溜断,雪压砌松欹。骨肉嗟名晚,看归却泪垂。
学剑虽无术,吟诗似有魔。已贫甘事晚,临老爱闲多。
鸡犬唯随鹿,儿童只衣蓑。时因寻野叟,狂醉复狂歌。
乡国乱离后,交亲半旅游。远闻诚可念,归见岂无愁。
败苇迷荒径,寒蓑没坏舟。衡门终不掩,倚杖看波流。
游秦复滞燕,不觉近衰年。旅貌同柴毁,行衣对骨穿。
篱寒多啄雀,木落断浮烟。楚夜闻鸣雁,犹疑在塞天。



许棠简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!