《岁暮自广江至新兴往复中题峡山寺四首》拼音译文赏析

  • suì
    guǎng
    广
    jiāng
    zhì
    xīn
    xìng
    wǎng
    zhōng
    xiá
    shān
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    hún
  • zuì
    chén
    fāng
    xǐng
    yín
    shī
    qún
    hǎi
    cháo
    shàng
    jiàn
    jiāng
    zhōng
    wén
  • weì
    meí
    xiān
    shí
    jīng
    dōng
    cǎo
    xūn
    shù
    suí
    shān
    yān
    quán
    dào
    shí
    líng
    fēn
  • kōng
    lín
    yuán
    shēng
    jué
    lǐng
    yún
    xiāo
    xiāo
    xiāng
    bìn
    míng
    gòng
    fén
  • báo
    yuán
    西
    xiá
    tíng
    ráo
    fǎng
    访
    sēng
    cháo
    héng
    liǔ
    yuán
    yǐn
    dǎo
    chuī
    téng
  • shuǐ
    yán
    qiān
    dié
    yún
    chóng
    shù
    bǎi
    céng
    shān
    fēng
    hán
    diàn
    殿
    qìng
    chuán
    dēng
  • tān
    zhǎng
    weī
    chá
    quán
    chōng
    guài
    shí
    bēng
    zhōng
    tái
    jīn
    leì
    suì
    miǎo
    bié
    liáng
    péng
  • shù
    fēn
    cāng
    cháng
    bào
    cén
    hǎi
    fēng
    wén
    yuǎn
    tán
    jiàn
    shēn
  • sōng
    gài
    huán
    qīng
    yùn
    róng
    gēn
    jià
    绿
    yīn
    dòng
    dīng
    duō
    zhuó
    shí
    mán
    bàn
    táo
    jīn
  • nán
    jīng
    chūn
    zhì
    西
    lóu
    sòng
    yuè
    chén
    jiāng
    liú
    guò
    lǐng
    chù
    guī
    xīn
  • yuè
    zài
    xíng
    rén
    qiān
    fēng
    wàn
    fēng
    hǎi
    zhēng
    feǐ
    cuì
    luó
    dǒu
    róng
  • gāo
    shēng
    yīn
    chí
    mǎn
    zhòng
    sōng
    huǒ
    tàn
    shēn
    dòng
    yàn
    xiāng
    sòng
    yuǎn
    tán
    lóng
  • lán
    hán
    xiān
    shāo
    táng
    wǎn
    bìng
    chōng
    gēng
    tóu
    chù
    宿
    西
    xiá
    yún
    zhōng

原文: 夜醉晨方醒,孤吟恐失群。海鰌潮上见,江鹄雾中闻。
未腊梅先实,经冬草自薰。树随山崦合,泉到石棱分。
虎迹空林雨,猿声绝岭云。萧萧异乡鬓,明日共丝棼。
薄暮缘西峡,停桡一访僧。鹭巢横卧柳,猿饮倒垂藤。
水曲岩千叠,云重树百层。山风寒殿磬,溪雨夜船灯。
滩涨危槎没,泉冲怪石崩。中台一襟泪,岁杪别良朋。
密树分苍壁,长溪抱碧岑。海风闻鹤远,潭日见鱼深。
松盖环清韵,榕根架绿阴。洞丁多斫石,蛮女半淘金。
南浦惊春至,西楼送月沉。江流不过岭,何处寄归心。
月在行人起,千峰复万峰。海虚争翡翠,溪逻斗芙蓉。
古木高生槲,阴池满种松。火探深洞燕,香送远潭龙。
蓝坞寒先烧,禾堂晚并舂。更投何处宿,西峡隔云钟。



许浑简介: 许浑(816-872),晚唐最具影响力的诗人之一,出身于河南洛阳,官至江州司马,七五律尤佳,擅长写景,其作品抒发出深沉的思想感情,后人拟之与诗圣杜甫齐名,更有“许浑千首湿,杜甫一生愁”之语。许浑的代表作有《登鹳雀楼》、《游洞庭》、《游湖楼》等,被誉为“晚唐四杰”之一。