《冬日宣城开元寺赠元孚上人》拼音译文赏析

  • dōng
    xuān
    chéng
    kaī
    yuán
    zèng
    yuán
    shàng
    rén
  • [
    táng
    ]
    hún
  • shì
    nán
    zōng
    sēng
    chèng
    bìng
    róng
    cáo
    huā
    bié
    xiāo
    zhú
    qián
    féng
  • zhú
    yǐng
    shēn
    hán
    diàn
    殿
    jīng
    shēng
    chè
    shǔ
    zhōng
    zhaī
    yán
    shuì
    chū
    dìng
    yín
    qióng
  • shī
    xiū
    yùn
    shū
    zhuàn
    yǒng
    zōng
    duō
    rén
    qià
    jué
    dào
    qíng
    nóng
  • jiàn
    píng
    shěn
    zǎo
    mián
    jiē
    guà
    sōng
    yún
    míng
    xīn
    fàng
    chí
    jiù
    jiàng
    lóng
  • lòu
    míng
    shān
    chú
    beì
    shuāng
    jīng
    duì
    chōng
    fàn
    wén
    míng
    chù
    shàn
    nuǎn
    shí
    féng
  • céng
    yìng
    biàn
    feī
    xuān
    yōng
    xiù
    liáng
    jiāo
    huà
    jǐng
    dǎo
    róng
  • cuì
    chuī
    wǎng
    zhū
    chuāng
    liè
    jiàn
    fēng
    hán
    fēng
    jīn
    qìng
    yuǎn
    qíng
    xuě
    lóu
    chóng
  • miào
    sān
    chéng
    qīng
    cái
    wàn
    xiàng
    gòng
    shān
    gāo
    héng
    tān
    qiǎn
    méng
    chōng
  • weī
    cāng
    píng
    chǔ
    cán
    huī
    dàn
    yuǎn
    fēng
    lín
    shū
    shuāng
    jìng
    yuè
    róng
    róng
  • jiàn
    chū
    yīn
    leí
    huàn
    qín
    quán
    cài
    yōng
    西
    fāng
    zhī
    yǒu
    shè
    zhī
    xiāng
    cóng

原文: 一钵事南宗,僧仪称病容。曹溪花里别,萧寺竹前逢。
烛影深寒殿,经声彻曙钟。欲斋檐睡鸽,初定壁吟蛩。
诗继休遗韵,书传永逸踪。艺多人誉洽,机绝道情浓。
汲涧瓶沈藻,眠阶锡挂松。云鸣新放鹤,池卧旧降龙。
露茗山厨焙,霜粳野碓舂。梵文明处译,禅衲暖时缝。
层塔题应遍,飞轩步不慵。绣梁交薜荔,画井倒芙蓉。
翠户垂旗网,朱窗列剑锋。寒风金磬远,晴雪玉楼重。
妙理三乘达,清才万象供。山高横睥睨,滩浅聚艨艟。
微雾苍平楚,残晖淡远峰。林疏霜摵摵,波静月溶溶。
剑出因雷焕,琴全遇蔡邕。西方知有社,支许合相从。



许浑简介: 许浑(816-872),晚唐最具影响力的诗人之一,出身于河南洛阳,官至江州司马,七五律尤佳,擅长写景,其作品抒发出深沉的思想感情,后人拟之与诗圣杜甫齐名,更有“许浑千首湿,杜甫一生愁”之语。许浑的代表作有《登鹳雀楼》、《游洞庭》、《游湖楼》等,被誉为“晚唐四杰”之一。